Kỹ Năng Sống

+333 bài thơ hay về thanh xuân tươi đẹp và thơ mộng

Thanh xuân là khoảng thời gian tươi đẹp nhất, vui vẻ nhất mà mỗi người có được. Đó là một đoạn của cuộc đời mà ta đã sống hết mình, hăng hái, nhiệt huyết nhất của tuổi trẻ và cũng là đoạn thời gian không thể nào quên của ta. Thanh xuân là thời gian, mà thời gian thì luôn muốn bỏ rơi con người, chỉ cần ta loay hoay với suy nghĩ thì thời gian đã trôi xa rồi. Dưới đâu chúng tôi xin giới thiệu những bài thơ hay về thanh xuân. Cùng theo dõi nhé!

Top những bài thơ hay về tuổi thanh xuân

Một thời như thế – Hồ Viết Bình

Một thời thật đẹp tuổi đôi mươi
Ước mơ bay bổng hái sao trời
Níu vầng trăng xuống thăm chị Nguyệt
Gọi chú cuội già kết bạn chơi.
Một thời lãng mạn tuổi đôi mươi
Vội vàng ngắt một đóa hoa tươi
Tặng người vừa bước ngang qua ngõ
Đêm về nhung nhớ mãi không thôi.
Hào hùng một thuở tuổi đôi mươi
Sá chi sóng, gió, bão trùng khơi
Ngày đêm canh giữ miền biên ải
Vẫn mơ xây tổ ấm cuộc đời.
Một thời sôi nổi tuổi đôi mươi
Nụ cười luôn thường trực trên môi
Nơi nào gian khó luôn có mặt
Đem niềm vui đến với mọi người.

Thanh xuân vội vã

Thời gian cứ trôi thật là
Để con người cứ phải già từng bước
Còn những điều ta mơ ước
Sao thời gian cứ mãi lướt thật nhanh
Để đây với những xung quanh
Đến lúc trưởng thành tuổi thanh xuân tàn
Ôi ta cảm thấy bàng hoàng
Cuộc sống vì sự ngỡ ngàng thời gian.

Cười Lên Nào Cô Gái Tuổi Thanh Xuân

Hãy xem chia ly như một lẽ thường tình?
Chẳng có chi sao vẫn thấy lạnh lùng.
Có những lời nghe thật nhẫn tâm.
Và chẳng nên mang ra lúc chia tay mà ngụy biện..
Em hãy cười lên cho cuộc sống đẹp xinh
Yêu thương không trọn vẹn thì xếp vào ngăn ký ức
Tuổi trẻ dại khờ đừng suy tư ngờ vực
Nông nổi cuộc đời nào rồi cũng lớn khôn lên.

Tre già măng mọc – Thơ hay về thanh xuân

Rồi cứ thế, con ta ngày mỗi lớn
Ta già đi như lá cuối rừng chiều
Tuổi thanh xuân ta dành cho con trẻ
Để thả hồn theo những cuộc phiêu diêu.

Trưởng thành

Đời gập ghềnh ta vẫn phải bước đi
Dẫu đôi chân ngày càng già càng yếu
Dẫu mất đi tuổi thanh xuân yểu điệu
Nhưng cho ta biết nhiều thứ trên đời.
Ta biết yêu , biết khóc và biết cười
Biết đắng cay , ngọt bùi và dối trá
Biết con người sống thật hay sống giả
Và biết thêm luật nhân quả trên đời .
Ta biết rồi đây cõi tạm mà thôi
Nên hãy sống cho đáng là người sống
Không cần có quá nhiều những tham vọng
Sống nhân từ mơ mộng để mà vui!

Cho em một ngày sống lại tuổi thanh xuân

Cho em tựa vào vai anh lần cuối
Được không anh duy nhất chỉ một ngày
Rồi em sẽ trả anh về bên ấy
Bữa cơm chiều với một người anh thương
Cho em được thay cô ấy một đêm
Nằm bên cạnh rồi ôm anh mà ngủ
Để sáng mai khi em vừa tỉnh dậy
Đã nhìn thấy anh cười bên bữa sáng vừa xong .
Cho em được một chiều cùng anh bước thong dong
Trên con đường hạ về bằng lăng vừa chớm nở
Để cho em thấy bình yên ngay cả trong nhịp thở
Có anh ở đây rồi … câu nói ấy thân quen .
Cũng lâu rồi có phải đúng không anh ?
Mình xa nhau không hẹn ngày gặp lại
Anh thì rất khác em đã có người thương mới
Còn em vẫn một mình trong hoang hoải nhớ thương.
Lâu lắm rồi anh không ngồi cạnh bên
Ôm chặt em mỗi khi lòng yếu đuối
Vuốt tay lên mái tóc huyền đang rối
Thì thầm với em rằng đừng buồn có anh đây .
Em không hiểu vì sao chúng mình lại chia tay
Anh không nói một lời bỏ em và đi mất
Để cho em nhớ nhung nỗi đau đầy khóe mắt
Khóc ướt cả một đời bỏ phí tuổi thanh xuân.
Cho em một ngày một ngày được không anh
Để nghe lại lời yêu vẫn giấu trong lồng ngực
Để cho em sống lại tuổi thanh xuân đã mất
Để em nói một lời rằng “em vẫn thương anh “.

Mất và còn – Đinh Thị Hiển

Đời người đẹp nhất, tuổi thanh xuân
Ai cũng có, một thời đẹp nhất
Hạnh phúc của đời người… được ,mất
Chi phối nhiều, bởi tuổi thanh xuân
Có nhiều người, ở đời than tiếc
Cái được, thua, cái mất,cái còn
Cái tưởng tròn,thì lại là vuông
Cái vang như chuông nhưng lại rỗng
Thế rồi… có nhiều người lại ước
Ước gì quay lại, tuổi thanh xuân
Sẽ chọn lựa, cho kỹ càng hơn
Để có một thiên đường hạnh phúc
Nếu nhìn xa hơn, bạn sẽ hết
Không than phiền, về những mất còn
Sẽ không buồn, về những dại khôn
Vì đây là… những điều mình thích
Nhìn lại thấy… thanh xuân trôi mau
Bản thân cũng thấy nhớ và tiếc
Nếu được quay lại, mình thử sức
Sẽ làm tốt hơn trước… thật nhiều
Thanh xuân ơi! Một bầu nhiệt huyết
Trẻ, đẹp, tươi, đẹp cả tâm hồn
Gắng vui vẻ, làm nhiều việc tốt
Đẹp đời mình,đẹp cả nhân gian.

Hãy cứ yêu

Hãy cứ yêu đi khi đời có thể
Đừng sợ như thế buồn lắm em ơi
Tuổi thanh xuân còn đang phơi phới
Hãy để nụ cười rạng rỡ đôi môi.
Vẫn biết ngoài kia dòng đời vẫn trôi
Thật giả trắng đen lẫn với vàng thau
Tình đời tốt xấu bàng bạc một màu
Nhưng vẫn còn nhiều lắm điều tốt đẹp
Em ơi! Đừng mất lòng tin như thế
Mở lòng ra đừng để phí thanh xuân
Mãi đắm chìm trong tủi buồn tâm thân
Mạnh mẽ đứng nên đôi chân bước tiếp.
Phía trước tương lai khoảng trời rất đẹp
Đang đọi em đừng e ngại rụt rè
Vững tin vào bản thân mình em nhé
Dù thế nào đùng để mình gục ngã
Hãy buông bỏ dĩ vãng buồn trôi xa
Đừng để vướng bận đôi chân ta bước
Giữ vững niềm tin đi về phía trước
Tin rằng đời mình sẽ được hạnh phúc.

Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Về Thanh Xuân Hay Và Ý Nghĩa

Tuổi thanh xuân

Tuổi thanh xuân như mây thăm thẳm
Xanh màu hy vọng khắp không gian
Tuổi vào yêu dệt với muôn hoa
Khoe hương sắc ngọc ngà chi lạ
Những hồn nhiên loang hồng đôi má
Những nụ cười vọng cả thiên cung
Những phút giây hạnh phúc tương phùng
Và kỷ niệm lúc cùng mơ mộng
Tuổi đôi mươi đong đầy hy vọng
Mơ ước nhiều hoài bão viễn vông
Yêu mây xanh, chiều tím, nắng hồng
Và gom góp rất nhiều lý tưởng
Thời gian trôi ngả đời muôn hướng
Ta phương này hạnh phúc một phương
Tuổi xuân trôi, trôi cả tình thương
Mà kỷ niệm còn vương tóc ấy
Thì thôi nhé đưa tay chào vẫy
Thiên đường, giấc mộng hãy chưa tan
Một tình yêu vẫn mãi cưu mang
Dù dĩ vãng xa ngàn thiên lý
Thôi chào nhé buồn vui thế kỷ
Ta lạnh lùng định mệnh cuồng si.

Thanh xuân ngày đó

Dẫu lắm gian lao chẳng ngại ngần
Con đường náo nức tuổi thanh xuân
Trồng cây núi thẳm vươn dài bóng
Dạy chữ thung sâu kết đẹp vần
Để nắng ươm bông đồng lúa trổ
Cho ngàn lộng tiếng sáo diều ngân
Cùng nhau hát mãi bài hy vọng
Dệt khúc yêu thương khắp thế trần.

Đường đi sẽ đến

Rèn chí hùng…cố lên anh chị
Tuổi thanh xuân thỏa chí tang bồng
Lẽ nào nhận chịu cùm gông?
Lẽ nào ngoảnh mặt?
núi sông đang chờ.
Đường ta đi ngút ngàn dông tố
Đoạn đường qua, gian khổ đau thương
Ta đi hơn nửa đoạn đường
Đường đi sẽ đến
Bốn phương an lành.
Rèn chí hùng…cố lên anh chị
Tuổi thanh xuân thỏa chí tang bồng
Lẽ nào nhận chịu cùm gông?
Lẽ nào ngoảnh mặt?
núi sông đang chờ.
Kìa mẹ già, em thơ đang đợi
Nụ cười vui nắng mới chào xuân
Sẽ qua lệ đổ sầu tuôn
Chan hòa con nước về nguồn tổ tiên.
70 năm bạo quyền tù ngục
Đã đến hồi mẹ giục đứng lên
Thanh niên há ngại đạn tên?
Làm con dân nước nợ đền non sông.
Tuổi thanh xuân tang bồng chí nguyện
Đất nước ta, biển đảo của ta
Chung tay gìn giữ sơn hà
Đứng lên nối bước ông cha diệt thù.
Đành cúi mặt, thiên thu hận tủi?
Trống giục quân sông núi rền vang
Đường đi hơn nửa dặm ngàn
Mai này đường sẽ thênh thang hòa bình.
Việt Nam ngẩng mặt quanh vinh
Ấm no Dân chủ nghĩa tình nước non…

Cuộc sống thanh xuân

Cuộc sống ơi, mỗi ngày ta khôn lớn
Mến yêu đời rực lửa cháy, mê say
Sống hôm nay ta nghĩ đến ngày mai
Đời trong sáng ta vươn cao tiếng hát
Ta vươn lên tới tầm cao uyên bác
Tuổi thanh xuân ta yêu quí vô ngần
Yêu cuộc sống với niềm tin vô hạn
Ngày hôm nay trong gian khổ ta đi
Ơi cuộc sống xanh tươi màu cỏ biếc
Hồn ta vui tha thiết những mộng đời
Trong hy vọng khát khao ngày tươi đẹp
Tình yêu này ta trọn giữ đời ta.

Thanh xuân cô đơn

Luôn ở bên này và mãi cô đơn
Chỉ ước muốn gần hơn thêm lần nữa
Tuổi thanh xuân để mình ai ngỏ cửa
Chẳng mong em tiếp sức nữa khi cần
Em yêu ơi xin đừng bước vội hơn
Đừng rời khỏi tầm mắt anh em nhé
Hãy đứng lại xin em nếu có thể
Anh cũng mệt rồi có lẽ phải chờ anh…..

Thanh xuân vội vã

Thời gian cứ trôi thật là
Để con người cứ phải già từng bước
Còn những điều ta mơ ước
Sao thời gian cứ mãi lướt thật nhanh
Để đây với những xung quanh
Đến lúc trưởng thành tuổi thanh xuân tàn
Ôi ta cảm thấy bàng hoàng
Cuộc sống vì sự ngỡ ngàng thời gian

Gửi đảo xa thanh xuân này

Giữa biển khơi ta như con sóng nhỏ
Nhưng trong lòng luôn dào dạt sóng sô
Thương chiến sĩ ngày đêm sống xa bờ
Tay ôm súng tuổi thanh xuân trên đảo
Để nhịp tim đôi mắt hướng vào bờ
Nơi có ta và muôn ngìn người nữa
Thương biển mình nên dạ cứ xục sôi
Quyết một lòng dìn giữ chẳng xa rời
Giặc xâm phạm ta phải đánh đi thôi
Để bảo vệ non sông cùng biển trời
Không thẹn lòng là con Hồng cháu Lạc
Biển ta còn dân ta mới thảnh thơi .

Tre già măng mọc

Rồi cứ thế, con ta ngày mỗi lớn
Ta già đi như lá cuối rừng chiều
Tuổi thanh xuân ta dành cho con trẻ
Để thả hồn theo những cuộc phiêu diêu

Cơn mưa tuổi thanh xuân

Phố buồn tấu mãi khúc mưa
Nhớ người thiếu nữ năm xưa – nhói lòng
Mang theo một giấc mơ hồng
Em đi về phía bão giông bất ngờ
Đời xô phiêu dạt bến bờ
Kiêu bồng thục nữ bây chừ lênh đênh
Mưa rơi trên tuổi thanh xuân
Ru em niềm nhớ tần ngần nỗi đau
Có lần mình lại gặp nhau
Đưa tay níu thuở ban đầu xót xa
Phố mưa mắt ướt nhạt nhòa
Em ơi một thuở mộng hoa úa rồi .

Trưởng thành

Đời gập ghềnh ta vẫn phải bước đi
Dẫu đôi chân ngày càng già càng yếu
Dẫu mất đi tuổi thanh xuân yểu điệu
Nhưng cho ta biết nhiều thứ trên đời.
Ta biết yêu , biết khóc và biết cười
Biết đắng cay , ngọt bùi và dối trá
Biết con người sống thật hay sống giả
Và biết thêm luật nhân quả trên đời .
Ta biết rồi đây cõi tạm mà thôi
Nên hãy sống cho đáng là người sống
Không cần có quá nhiều những tham vọng
Sống nhân từ mơ mộng để mà vui !

Sau thanh xuân

TÔI qua rồi cái thuở tuổi thanh xuân?
THÈM chi nữa những âm thầm chưa chín
BIA mộ ghi rõ tên rồi sao hẹn?
HƠI đã tàn khi chưa bén trầu cau
VỚI đôi tay hứng nắng đổ trên đầu
MỘT chút đủ vạn ngày sau nhân thế
ÍT lời ca trối trăn ngày tang lễ
MỒI lửa châm đưa tiễn kẻ nghèo hèn.

Thanh xuân gặp được em

Mình vô tình gặp nhau thôi
Mà đem niềm nhớ bồi hồi bâng khuâng
Đêm về gió nhẹ lâng lâng
Trăng khuya thổn thức một vầng trời xa
Say tình rượu ngọt ngà ngà
Mơ tình thơm thoảng hương hoa vườn đời
Tình vụt cháy sáng ngời ngời
Trái tim vút cất ngọt lời nói yêu
Trong mơ tay nắm sớm chiều
Răng long tóc bạc vạn điều thăng hoa
Mơ ôm thật chặt ….cho thỏa thích
Mơ sống thật lòng …tuổi thanh xuân .

Vươn tới tầm cao

Lung linh trước ngực đóa sao vàng
Linh sử bây giờ đã đổi trang
Thắng trận vang lừng nơi đất khách
Đưa ta thoát khỏi cái ao làng
Tuy rằng địch vẫn là quân giỏi
Mới biết mình đâu phải hạng xoàng
Lứa tuổi thanh xuân đầy nhiệt huyết
Bầu trời điểm xuyết ánh vinh quang.

Con đường hẹn ước

Có con đường in dấu tuổi thanh xuân
Trong bài nhạc đã bao lần anh hát
Bay cao mãi khúc ca yêu dào dạt
Cả bầu trời bát ngát một màu xanh
Có con đường em đã bước cùng anh
Loài chim nhỏ hót trên cành say đắm
Trời thêm lạnh để vòng tay thêm ấm
Dưới vòm cây đằm thắm cái hôn đầu
Một chiều buồn lất phất hạt mưa ngâu
Ngày em tiễn anh vào quân đội
Con đường ấy cứ xa vời vợi
Một chuyến xe đi trăm mối tơ lòng
Bước hành quân xa tít mịt mùng
Ba lô nặng muôn trùng nỗi nhớ
Nơi đảo vắng sóng triều nức nở
Một con đường trăn trở khúc tương lai
Ước mơ nào khất lại ngày mai
Ta theo bước những chàng trai thầm lặng
Vì tổ quốc quản gì mưa nắng
Dẫu tim này vẫn nặng đóa tình riêng
Ngắm biển chiều mây nước nghiêng nghiêng
Tâm tư cũng đổ nghiêng về phía ấy
Con đường mộng và con tim khát cháy
Sóng Trường Sa vọng mãi khúc yêu thương
Áo trắng xưa xao xuyến cung đường
Là kỷ niệm làm hành trang theo mãi
Lòng canh cánh một ngày mai trở lại
Dưới con đường phơi phới mộng tương lai.

Xem thêm :  Nhói lòng với những câu nói hay về gia đình buồn, xúc động nhất

Cho em một ngày sống lại tuổi thanh xuân

Cho em tựa vào vai anh lần cuối
Được không anh duy nhất chỉ một ngày
Rồi em sẽ trả anh về bên ấy
Bữa cơm chiều với một người anh thương
Cho em được thay cô ấy một đêm
Nằm bên cạnh rồi ôm anh mà ngủ
Để sáng mai khi em vừa tỉnh dậy
Đã nhìn thấy anh cười bên bữa sáng vừa xong .
Cho em được một chiều cùng anh bước thong dong
Trên con đường hạ về bằng lăng vừa chớm nở
Để cho em thấy bình yên ngay cả trong nhịp thở
Có anh ở đây rồi … câu nói ấy thân quen .
Cũng lâu rồi có phải đúng không anh ?
Mình xa nhau không hẹn ngày gặp lại
Anh thì rất khác em đã có người thương mới
Còn em vẫn một mình trong hoang hoải nhớ thương.
Lâu lắm rồi anh không ngồi cạnh bên
Ôm chặt em mỗi khi lòng yếu đuối
Vuốt tay lên mái tóc huyền đang rối
Thì thầm với em rằng đừng buồn có anh đây .
Em không hiểu vì sao chúng mình lại chia tay
Anh không nói một lời bỏ em và đi mất
Để cho em nhớ nhung nỗi đau đầy khóe mắt
Khóc ướt cả một đời bỏ phí tuổi thanh xuân.
Cho em một ngày một ngày được không anh
Để nghe lại lời yêu vẫn giấu trong lồng ngực
Để cho em sống lại tuổi thanh xuân đã mất
Để em nói một lời rằng “em vẫn thương anh ”

Chùm Thơ Tình Hay Viết Về Tuổi Thanh Xuân Rất Đẹp & Buồn Lãng Mạn

Hãy cứ yêu

Hãy cứ yêu đi khi đời có thể
Đừng sợ như thế buồn lắm em ơi
Tuổi thanh xuân còn đang phơi phới
Hãy để nụ cười rạng rỡ đôi môi.
Vẫn biết ngoài kia dòng đời vẫn trôi
Thật giả trắng đen lẫn với vàng thau
Tình đời tốt xấu bàng bạc một màu
Nhưng vẫn còn nhiều lắm điều tốt đẹp
Em ơi ! Đừng mất lòng tin như thế
Mở lòng ra đừng để phí thanh xuân
Mãi đắm chìm trong tủi buồn tâm thân
Mạnh mẽ đứng nên đôi chân bước tiếp.
Phía trước tương lai khoảng trời rất đẹp
Đang đọi em đừng e ngại rụt rè
Vững tin vào bản thân mình em nhé
Dù thế nào đùng để mình gục ngã
Hãy buông bỏ dĩ vãng buồn trôi xa
Đừng để vướng bận đôi chân ta bước
Giữ vững niềm tin đi về phía trước
Cười lên nào cô gái tuổi thanh xuân
Hãy xem chia ly như một lẽ thường tình ?
Chẳng có chi sao vẫn thấy lạnh lùng.
Có những lời nghe thật nhẫn tâm.
Và chẳng nên mang ra lúc chia tay mà ngụy biện..
Em hãy cười lên cho cuộc sống đẹp xinh
Yêu thương không trọn vẹn thì xếp vào ngăn ký ức
Tuổi trẻ dại khờ đừng suy tư ngờ vực
Nông nổi cuộc đời nào rồi cũng lớn khôn lên

Tuổi đôi mươi.

Đẹp làm sao một thời tuổi trẻ
Như ánh trăng diệu vợi đêm thu
Tuổi đôi mươi căng tràn nhựa sống
Nét thanh xuân thắm thiết trinh nguyên
Em ngồi đó giữa lòng bom đạn
Nụ cười tươi đón ánh nắng mai
Tim hừng hực xuân thì con gái
Gác chữ yêu vì nghĩa quê hương
Rồi tiếng bom ngày một rền vang
Khắp nơi nơi nhuốm màu khói súng
Em đứng lên khép lại nhớ thương
Những giấc mơ bỗng hoá anh hùng
Rồi chiến tranh cũng đã lùi xa
Những bông hoa đã thành bất tử
Có nụ cười vui trong lòng đất
Mãi cái nhìn của tuổi đôi mươi
Ta lớn lên sống trọn ngày vui
Đã qua rồi một thời máu lửa
Sống trong mình nụ cười quá khứ
Ngập trong tim dòng máu đôi mươi
Thanh xuân giá bao nhiêu?
Thanh xuân đáng giá bao nhiêu ?
Đến sai thời điểm, chọn yêu nhầm người
Trái tim đau, gượng mỉm cười
Điều trân quý cũng xa rời cánh tay .
Những gì ta giữ hôm nay
Là đau khổ của những ngày chưa qua
Chân trần khập khiễng đi xa
Chênh vênh đem tặng món quà hợp – tan
Nắng về trở giấc mi ngoan
Vẽ vời chân ý chớm tàn tựa bông
Rồi ta cũng phải theo chồng

Thanh xuân tình yêu

Hỏi thế gian tình là gì
Mà thương mà giận mà hờn mà yêu
Dẫu cho em có nói nhiều
Anh đây cũng nhớ cũng yêu mặn nồng
Thương em má đỏ môi hồng
Làm anh xao xuyến cho lòng xuyến xao
Ngước lên hỏi những vì sao
Yêu là chi hỡi ông sao trên trời
Tuổi thanh xuân đã qua rồi
Còn đâu đây nữa cái thời còn son
Gờ đây cho dẫu héo mòn
Tình yêu là muốn cháu con sum vây
Nắm tay bà mỗi sớm ngày
Miệng cười món mém đắm say trọn đời!!!

Tình yêu nào như tuổi thanh xuân

Ϲó tình уêu nào như tình уêu tuổi thanh xuân
Yêu bằng tất cả chân thành khát vọng xuân xanh
Yêu là khi mình sẽ cùng nhau nhìn chung một hướng
Qua bao vui buồn vẫn mỉm cười…
Dành cả thanh xuân để yêu ai đó
Anh thèm là kẻ ngốc mãi dại khờ
Trong bơ vơ anh thấy mình nhung nhớ
Được cùng em trong buổi chiều ngược gió
Nghe tiếng lòng thao thức chỉ vì yêu…
Em cười nụ cười xinh giữa chúng mình
Tình yêu đó anh khắc sâu nơi tim này
Thèm là gió có lắng nghe buồn trôi
Giữa muôn vàn nỗi nhớ luôn đong đầy…
Này gió có nghe lòng tôi đang khóc
Trong muôn vàn câu hỏi thời thanh xuân
Tìm những cánh thư mang chút hy vọng
Mỏng manh chờ cơn mưa hạ cuối mùa…
Này gió có hỏi tình tôi ray rứt
Hay vô tình làm ướt khóe mi rồi
Này hỡi những phút giây ngày hôm ấy
Tuổi thanh xuân dâng hiến sống một lần…

Tâm tư lòng

Tôi cũng chỉ làm thay mọi thứ
Tuổi thanh xuân thật sự tàn phai
Bởi do mình chẳng có tài
Giữ gìn hạnh phúc đã sai cách nhìn
Giờ đã hết chỉ xin một chút
Nắm tay nhau hẫng hụt rồi ư
Thôi đành chấp nhận từ từ

Sống vội

Viện cổ ngữ “Chụp thời cơ” sống vội
Mang đôi hia bước bảy dặm tình yêu
Đốt thời gian chẳng tìm hiểu gì nhiều
Chẳng cân nhắc chẳng so đo yêu đại
Ai chậm rãi, ai trù trừ, chê dại
Trai đăm chiêu, đúng nhát gái u mê
Gái băn khoăn, đồ cái thứ nhà quê
Những dè bỉu, ru rê, lừa, phỉnh gạt
Đừng lãng phí tuổi thanh xuân đẹp nhất
Chụp thời cơ, nhưng chẳng phải liều gan
Không khôn ngoan, nước mắt sẽ tuôn tràn
Lòng ân hận lỡ sa chân sống vội
Hút ma tuý rồi có ngày hối lỗi
Mê cờ bạc rồi có bữa trắng tay
Sống buông trôi rồi bao bệnh nhiễm lây
Say sưa mãi rồi chết bầm chết dập
Nắm cơ hội không phải là hấp tấp
Hãy nhẩn nha tận dụng mọi thời gian
Sống thật tâm với bè bạn người thân
Sống hữu ích cho bản thân, nhân loại
Thanh xuân ngày đó
Dẫu lắm gian lao chẳng ngại ngần
Con đường náo nức tuổi thanh xuân
Trồng cây núi thẳm vươn dài bóng
Dạy chữ thung sâu kết đẹp vần
Để nắng ươm bông đồng lúa trổ
Cho ngàn lộng tiếng sáo diều ngân
Cùng nhau hát mãi bài hy vọng
Dệt khúc yêu thương khắp thế trần.

Tuổi Thanh Xuân

Chợt tiếng buồn xưa động bóng cây
Người đi chưa dạt dấu chân bày
Bàn tay nằm đó không ngày tháng
Tình ái xin về với cỏ may
Rồi lá mùa xanh cũng đỏ dần
Còn đây niềm hối tiếc thanh xuân
Giấc mơ choàng dậy tan hình bóng
Và nỗi tàn phai gõ một lần
Kỷ niệm sầu như tiếng thở dài
Khuya chìm trong tiếng khóc tương lai
Tầm xa hạnh phúc bằng đêm tối
Tôi mất thời gian lỡ nụ cười
Đời sống ôi buồn như cỏ khô
Này anh em cũng tợ sương mù
Khi về tay nhỏ che trời rét
Nghe giá băng mòn hết tuổi thơ

Khúc Hát Thanh Xuân

Sẽ đến lúc ta trở về già
Nhưng tới đó hãy hay, giờ ta còn trẻ chán
Bắt chước dáng cụ già không khó lắm
Đến khi già, muốn trẻ, khó làm sao
Lúc còn trẻ ra biển dễ hơn khi già ra ao
Lúc trẻ ta lội rừng dễ hơn là khi già thăm vườn mà mỏi gối
Với tuổi trẻ không có đêm nào gọi là đêm tối
Mưa đã là bạn ta, nắng cũng là bạn ta
Ta cày mặt đất lên trong ánh nắng chói loà
Ta gieo mạ theo đường chân trời cho lúa mọc
Cười cái cần câu, ta huơ cần trục
Lấy cân tạ ta cân và thước cây số ta đo
Nhưng ta lấy phút giây để tính thì giờ
TÌnh yêu sẵn trong ta đến bồn chồn biết mấy
Thân thể ta là toà lầu lộng lẫy
Ánh sáng chứa bên trong và tiếng hát tràn đầy
Ta nguyện là đầu rễ, ta nguyện là ngọn cây
Nơi ta tựa ấy thân cành vững chãi
Tuổi già vui cùng ta mà trẻ lại
Trẻ em nhìn sức vóc ta mà lớn lên
Nhưng có một điều xin bè bạn đừng quên
Là chính khúc hát thanh xuân này các cụ già đã hát
Ta nhẩm lại, bỗng thấy lòng dào dạt
Nên lại hát tuổi mình ở chính bàn tay

Em Đừng Nói Rằng Đã Giết Tuổi Thanh Xuân

Em đừng nói rằng đã giết tuổi thanh xuân
Lòng ghen tỵ của anh em làm khổ
Em đừng nói!… Anh đã gần bên mộ
Còn em tươi hơn hoa giữa mùa xuân!
Nhớ lại ngày, khi em đã yêu anh
Em đã nghe lời rằng: yêu em đó
Đừng nguyền rủa! Anh đã gần bên mộ
Cái chết anh mua, anh sẽ cố hết mình!
Em đừng nói rằng ngày tháng cô liêu
Người cai ngục đau buồn em đừng gọi:
Trước mặt anh – ngôi mộ đầy bóng tối
Còn trước mặt em – tràn ngập tình yêu!

Anh biết rằng giờ đã chẳng yêu nhau

Đợi và thương chỉ làm em chán ngấy…
Ngôi mộ đã gần, anh xin em đợi đấy
Cho số phận anh kết thúc cái mở đầu!
Bài Tháng Sáu
Với thân nhỏ chín muồi trăm tội lỗi
Tôi trở về mang tủi nhục trên vai
Giữa ngã ba đường tay hờ gối mỏi
Tôi cầu xin đời ban phép lạ tương lai
Người cũng vậy lòng muôn nghìn dối trá
Vờ thương yêu vờ đắm đuối ân tình
Tôi trót dại, tin lời trao tất cả
Đâu biết người mang nửa dạ yêu tinh
Thôi tình ái hãy về theo ảo mộng
Ta lỡ đi xa hết nửa đời rồi
Người phụ rẫy, ngày điêu tàn đứng bóng
Đêm nghẹn ngào chan muối mặn trong môi
Tôi đã biết tội thân làm con gái
Đời không thương tất cả héo khô dần
Không hiểu về đâu để cầu sám hối
Tôi đốt lỡ lầm theo với tuổi thanh xuân
Tên người ư, đã trở về bóng tối
Tôi đã vô tri giữa tháng năm dài
Và mỗi bận có một người nhắc lại
Tôi cố tìm nhưng chẳng nhớ tên ai

Dạo Bước Chiều

Một tiếng ve chiều hẫng hụt rơi
Em bước bên anh nhịp sóng đôi
Bồi hồi chiếc lá chao về cội
Chắc thu ngoài ấy nhớ em rồi!
Chẳng nhủ đôi lòng bỗng dừng chân
Nhớ Hà Nội trẻ tuổi thanh xuân
Ngọn gió heo về anh cởi áo
Choàng vai em ấm lúc không gần
(Ngô Viết Dinh)

Cây Tình Yêu

Ở bên bờ vực thẳm đứng cheo leo
Cây tình yêu nảy mầm bên vách đá
Từng giọt thời gian trổ lên ngọn lá
Cây đắng ngọt bùi kết một chùm hoa
Đời hiểm trở, chân trần qua gai góc
Tuổi thanh xuân hăm hở muốn bay xa
Giông bão gội, điểm sương ngàn mái tóc
Mãi cuối đời huyền diệu mới đơm hoa.
(Võ Thị Thu Trang)

Vẫn Như Thuở Thanh Xuân

Khi mái tóc trên đầu chớm bạc
Đuôi mắt dài rạn những vết chân chim
Anh bỗng hiểu một điều rất thật
Chúng mình vừa qua hết tuổi trung niên
Làn da nõn, mái tóc đen thuở ấy
Em trao anh, đã lặn hết đâu rồi ?
Vòng tay ấm một thời trai trẻ ấy
Anh nâng em, nay đã mỏi rã rời
Chỉ còn lại những nguyên trinh thời con gái
Là tấm lòng chung thủy ở nơi em
Chỉ còn lại nỗi đam mê mãi mãi
Nơi tim anh vẫn vỗ nhịp êm đềm
Ai dám bảo tình già là vô vị
Sống bên nhau với nhịp điệu chán nhàm
Riêng với ta càng già càng tri kỷ
Đôi tim nồng vẫn quấn quýt như sam.
(Diệp Minh Tuyền)

Chặng Đường Xuân

Gió bấc cuốn lá vàng rụng hết
Hàng cây vươn nhánh mới vẫy chào
Đường nhộn nhịp hai chiều xuôi ngược
Sớm xuân nghe chim hót trên cao
Đất ấm lại sau tuần giá lạnh
Sương muối tan, mầm nhú non tơ
Hoa mở cánh đền công vun xới
Hương gợi niềm hứng khởi gieo thơ
Những cô gái chàng trai hồi hởi
Vượt đường xa, thi sức, đua tài
Tiếng tàu lướt, xe bon hối hả
Tuổi thanh xuân chào đón tương lai
Chặng đường xuân thênh thang phía trước
Giục người đi mạnh bước, vững tin
Hoà muôn màu, nước non muôn dặm
Vươn tầm cao, mở rộng tầm nhìn
(Đặng Trường Giang)

Phố Mưa

Phố buồn tấu mãi khúc mưa
Nhớ người thiếu nữ năm xưa – nhói lòng
Mang theo một giấc mơ hồng
Em đi về phía bão giông bất ngờ
Đời xô phiêu dạt bến bờ
Kiêu bồng thục nữ bây chừ lênh đênh
Mưa rơi trên tuổi thanh xuân
Ru em niềm nhớ tần ngần nỗi đau
Có lần mình lại gặp nhau
Đưa tay níu thuở ban đầu xót xa
Phố mưa mắt ướt nhạt nhòa
Em ơi một thuở mộng hoa úa rồi
(Mai Văn Thưởng)

Phút Tịnh Tâm

Đời gập ghềnh ta vẫn phải bước đi
Dẫu đôi chân ngày càng già càng yếu
Dẫu mất đi tuổi thanh xuân muôn điệu
Nhưng cho ta biết nhiều thứ trên đời.
Ta biết yêu , biết khóc và biết cười
Biết đắng cay, biết ngọt bùi dối trá
Biết con người sống thật hay sống giả
Và biết thêm luật nhân quả trầm luân
Ta biết rồi đây cõi tạm mà thôi
Nên hãy sống cho đáng là người sống
Không cần có quá nhiều bao tham vọng
Sống nhân từ mơ mộng để mà vui !
(Trần Thị Thủy)

Xem thêm :  【1️⃣】 những bài thơ về quê hương đất nước hay ngắn

Trăng Vỡ

Ta trở về mới hay rằng tình vỡ
Tình trót vay đem trả tuổi thanh xuân
Cứ lang thang chân lấm bụi phong trần
Anh chợt hiểu tình xưa giờ đã mất
Anh chợt hiểu tình xưa giờ xa khuất
Bóng hình em tan giữa vũng trăng loang
Gọi tên em gọi mãi suốt đêm tàn
Sao lạnh lẽo hồn hoang đêm trăng vỡ

Thơ về tuổi thanh xuân – tuổi trẻ ý nghĩa nhất quả Đất

TUỔI THANH XUÂN

Phan Thu Hà
Có một thời tuổi trẻ
Làm bạn cùng mùa đông
Cõng trên lưng con chữ
Trao miền xa lạnh lùng
Có một thời tuổi trẻ
Giữ màu xanh cho rừng
Kéo điện về thôn bản
Gọi lúa về rẫy nương
Có một thời tuổi trẻ
Giữa bão bùng biển khơi
Miền biên cương tổ quốc
Canh từng tấc biển trời
Có những người tuổi trẻ
Dâng trái tim trong ngần
Vì quê hương đất mẹ
Đi qua thời thanh xuân

GÁC CHUYỆN RIÊNG

Tác giả: Hồng Soi
Tuổi hai mươi lên đường nhập ngũ
Gác chuyện riêng lo việc nhà binh
Nơi quân trường đêm về ấp ủ
Mối tình đầu rạo rực lung linh
Biển của ta dài đẹp mênh mông
Bao đời nay cha ông gìn giữ
Giữa trùng khơi khuya về gió lộng
Ngắm trăng ngà không giám tương tư
Con đường mòn trên biển năm xưa
Là mốc son một thời chiến đấu
Đến hôm nay vẫn là điểm tựa
Nguyện một lòng chung thủy trước sau
Tuổi hai mươi ước mơ hoài bão
Biển của ta mãi mãi đẹp giầu
Tuổi thanh xuân gắn liền biển đảo
Tóc phai màu hẹn gặp lại nhau!

ĐẸP TUỔI THANH XUÂN

Phan Hoàng
Tuổi thanh xuân bầu máu nóng dạt dào
Luôn ao ước khám phá miền mới lạ
Con đường đi dẫu gập ghềnh sỏi đá
Nhiều gian nan vất vả chẳng hề chi!
Tuổi thanh xuân nhiều khát vọng say mê
Muốn chiếm lĩnh những chân trời khoa học
Luyện ý chí và trau dồi kiến thức
Trưởng thành qua bao năm tháng học đường
Tuổi thanh xuân tim cháy bỏng yêu đương
Cùng bạn trẻ xây “thiên đường hạnh phúc”
Nhưng tấm lòng cũng nồng nàn yêu nước
Sẵn sàng đi xa khi Tổ quốc cần
Tuổi thanh xuân thật đẹp đẽ vô ngần
Đem sức trẻ dấn thân vào cuộc sống
Giàu mơ ước, đầy niềm tin hy vọng
Trước cuộc đời bao thử thách gian nan!

THỜI TRAI TRẺ

Thơ Lan Thanh
Cứ mỗi độ đông về
Rưng rưng hoài kỷ niệm
Ơi, ngày xưa lưu luyến
Thời trai trẻ xa vời
Xanh ngát một khoảng trời
Nước Nga của lòng tôi
Đã cưu mang che chở
Tôi học lẽ làm Người
Thời gian cuồn cuốn trôi
Bàn tay lật gõ cửa
Đâu còn Xô Viết nữa
Bàng bạc mảnh trăng thôi
Von ga, sóng dữ dội
Sông chảy còn êm đềm?
Con thuyền chở bình minh
Hoàng hôn rồi có nghỉ?
Rừng Bạch Dương thủ thỉ
Choàng áo trắng đông sang
Con đường cong mơ màng
Chờ mặt trời ngày mới
Sông Đanuyp phơi phới
Nở ngực, sóng mơ màng
Đôi bờ thành phố mới
Cánh bồ câu rộn ràng
Ngây thơ và thuần khiết
Những em bé nước Nga
Tóc tơ và mắt biếc
Sống nhân ái chan hoà
Nhớ, ôi nàng thiếu nữ
Trong vũ điệu dân gian
Xiêm áo em lộng lẫy
Mắt sáng ngời hân hoan
Nhớ ngày đông tuyết tràn
Băng giá trùm mọi nẻo
Bà mẹ Nga yêu dấu
Vượt dặm dài thăm con
Ký ức vẫn còn son
Mặc dòng đời đổi khác
Tuổi đôi mươi xanh ngát
Tôi gửi lại nước Nga
Nhớ và thương đa mang…

TUỔI XUÂN QUA

Nguyễn Đình Cường
Ta đã đi qua hết tuổi thanh xuân
Với sức trẻ cùng thời gian sống động
Nhìn trời cao, nhìn biển khơi gió lộng
Ước mơ đời như con sóng triều dâng
Tổ quốc gọi tên mình lòng cảm thấy lâng lâng
Màu quân phục, sao lung linh trên mũ
Được hành quân đi trong cùng hàng ngũ
“Vì nhân dân…”* – khúc hát tự hào thay!
Chúng tôi đi súng nắm chặt trong tay
Yêu biển đảo quyết ngày đêm canh giữ
Biển đông xa có Trường Sa án ngữ
Chẳng lung lay khi sống cả vỗ bờ
Tây Nam gọi ta không thể ngồi chờ**
Mười năm đã phải nằm gai nếm mật
Nhưng vinh dự là một điều có thật
Giúp bạn vô tư ta thêm được tự hào!
Tỗ quốc bình yên – ta đâu tiếc công lao
Góp phần nhỏ vào trang vàng giữ nước
Cùng ông cha và những người đi trước
Tuổi xuân qua – ta mãn nguyện lắm rồi!

NHỚ MỘT THỜI

Thơ Hoàng Hôn
Tuổi thanh xuân tôi học trường cảnh sát
Tháng ngày vui bên giáo án giáo trình
Yêu để học của một thời tuổi trẻ
Để bây giờ lưu luyến mãi không quên
Xin gửi lại bức tranh thơ thủa ấy
Áo trắng dài bên gốc tím bằng lăng
Tôi hái vội một nhành hoa đem tặng
Bốn mắt nhìn lưu luyến chút bâng khuâng
Trong bức họa lẫn với màu mây trắng
Em dịu dàng duyên dáng thật mến thương
Hai chúng ta dẫu chẳng phải uyên ương
Giờ tan học vẫn chung một nẻo đường
Kỷ niệm đẹp và rất đỗi thân thương
Nồng nàn chao ánh mắt liếc vội vàng
Để hằng đêm anh xao xuyến mơ màng
Nhớ áo dài và màu trắng xốn xang
Giờ chớm hạ tim trào dâng nỗi nhớ
Rồi cơn mưa chia nửa của năm nào
Ve khản giọng, lòng anh thấy nôn nao
Lại một lần, một lần nữa ước ao
Dòng lưu bút ngọt ngào bên nắng đỏ
Cánh phượng hồng e ấp ép gửi trao
Đường muôn dặm em rẽ về lối nào
Tuổi thanh xuân để lòng anh trống vắng
Ôi kỷ niệm ta gom đầy trong nắng
Gói bằng lăng giữ mãi đẹp miên trường
Khắc trong lòng ký ức thủa vấn vương
Bao yêu thương của một thời tuổi trẻ.

HÁT VỚI DÒNG SÔNG

Thơ: Hạ Quyên
Giữa Sài Gòn ngọn xanh , ngọn đỏ
Ta gặp nhau trút bỏ cô đơn
Ngàn năm sau hải hồ còn sóng gợn
Kiếp lênh đênh dòng nghĩ vẫn nhấp nhô
Phận tha hương em biết dựa nơi mô
Lòng xa xứ phải dựa người xa xứ
Anh bông lông như thuyền không bến ngự
Trọ qua đêm, gởi lại chút ái ân
Vội vã hành trình, chẳng kịp phân vân
Chân viển xứ vẽ nên hình xứ viển
Em ngây thơ gởi tình vào bọt biển
Hạt cát nào trôi ngược trở về sông?
Ai có con, nhưng lại chửa có chồng
Ai ngơ ngác, biết đâu mình là mẹ
Ai sợ hải vội vàng dìm đứa trẻ
Ai đoạn trường dứt bỏ đứa con thơ
Lời thường tình, trách mẹ trẻ vu vơ
Lời cay đắng, xì xào: ” không mà chửa”
Họ cứ tưởng: tắt đèn chia ngọn lửa
Đâu ngờ rằng hệ lụy tuổi thanh xuân!
Khi dòng đời như những dòng sông
Thuyền tách bến bởi gió xô sóng đẩy
Có một giây để ngàn ngày im lặng!
Chợt hiểu ra môi đắng , mắt cay
Ai thương tình, ai hát khúc bi ai
” Tình yêu đến em không mong đợi” mãi
Lời nào sáng cho tha hương thôi ngại
Lời nào vui cho cửa sổ thôi cài
Cửa bên tầy rạo rực ngó bên tây
Nhờ hương bưởi gởi thơm mùi ngan ngát
Tình yêu ơi! Thôi đừng ru khúc hát
Trở về sông hạt cát ngẩn ngơ! Ngờ?
Tình yêu đến, tình yêu đẹp như mơ
Sao nông nỗi: ” tình yêu đi em không hề hối tiếc?”
Đừng phóng khoáng cho đời da diết
Gởi tình vào bọt biển! Sẽ về đâu?.

MỘT THỜI THANH XUÂN

Thơ: Nghi Lâm
Anh với em chung một thời tuổi trẻ
Lắm mộng mơ và cũng lắm ngọt ngào
Từng bao lần hò hẹn ở bên nhau
Cả những lúc sẻ chia vui đèn sách
Ta đã trải qua dỗi hờn than trách
Những lỗi vu vơ đến thật tình cờ
Cho anh ngạc nhiên trong nổi sửng sờ
Bởi em cay đắng là anh phạm phải
Thời gian trôi bao năm anh nhớ mãi
Chuyện yêu đương vụng dại tuổi thanh xuân
Như thương thầm mơ tưởng đến người dưng
Để quen biết rồi chung trường chung lớp
Em có biết bèo mây hay tan hợp
Cũng như ta ai nào đoán chữ ngờ
Sau bao năm đà gắn bó tóc tơ
Biệt ly đến chia hai người đôi ngả
Ngày hôm ấy một chiều mưa tầm tã
Gió thu như đồng cảm với riêng anh
Buồn chia tay sao lại đến thật nhanh
Nức nở khóc trời xót xa rơi lệ
Giờ đây anh ngậm ngùi sầu nhân thế
Nhớ người ta đang ở một nơi xa
Vui cùng ai trong thế giới phồn hoa
Chắc quên hết kỷ niệm yêu xưa cũ
Quên đi nhé THỜI THANH XUÂN ấp ủ
Với tình yêu của năm tháng mộng mơ
Cho anh ngồi viết nốt một vần thơ
Chúc ai đó luôn bình yên hạnh phúc!

MẤT VÀ CÒN

Đinh Thị Hiển
Đời người đẹp nhất, tuổi thanh xuân
Ai cũng có, một thời đẹp nhất
Hạnh phúc của đời người… được ,mất
Chi phối nhiều, bởi tuổi thanh xuân
Có nhiều người, ở đời than tiếc
Cái được, thua, cái mất,cái còn
Cái tưởng tròn,thì lại là vuông
Cái vang như chuông nhưng lại rỗng
Thế rồi… có nhiều người lại ước
Ước gì quay lại, tuổi thanh xuân
Sẽ chọn lựa, cho kỹ càng hơn
Để có một thiên đường hạnh phúc
Nếu nhìn xa hơn, bạn sẽ hết
Không than phiền, về những mất còn
Sẽ không buồn, về những dại khôn
Vì đây là… những điều mình thích
Nhìn lại thấy… thanh xuân trôi mau
Bản thân cũng thấy nhớ và tiếc
Nếu được quay lại, mình thử sức
Sẽ làm tốt hơn trước… thật nhiều
Thanh xuân ơi! Một bầu nhiệt huyết
Trẻ, đẹp, tươi, đẹp cả tâm hồn
Gắng vui vẻ, làm nhiều việc tốt
Đẹp đời mình,đẹp cả nhân gian

THƯ GỬi MẸ

Thơ Trương Túy Anh
Giữa biển khơi nghe sóng vỗ rì rào
Nhớ thương Mẹ mi ứa trào nước mắt
Lần đầu tiên con xa nhà lâu nhất
Nói chẳng nhớ thương là lòng không thật
Nhưng Mẹ an lòng con có người thân
Lính Hải quân từ mọi miền Nam- Bắc
Sống chung mái nhà tình thương thắt chặt
Đoàn kết cùng nhau, siêng năng luyện tập
Ngăn chặn quân thù dòm ngó xâm lăng
Tuổi Thanh xuân chúng con luôn tự nhủ
Chắc tay súng không lơ là canh giữ
Bờ biển ta dài, đẹp rộng mênh mông
Niềm kính trọng, biết ơn tận đáy lòng
Bao máu xương quyện hòa trong biển rộng
Bởi ngàn đời nay Cha Ông không nghỉ
Cho đất nước trường tồn, hùng vĩ bình yên
Chúng con tự hào với tuổi than niên
Tiếp bước Cha Ông miệt mài xây đắp
Ngọn lửa hồng tim chúng con đã thắp
Bảo vệ non sông bất chấp quân thù
Thư này con gửi Hải âu
Mang về nhắn Mẹ đừng sầu, yên tâm

CÔ GIÁO VÙNG CAO

Tác giả; Tuyết Mai
Thương em cô giáo vùng cao
Trèo đèo lội suối bản nào cũng qua
Mưa rừng gió núi dặm xa
CÔ gieo con chữ nẻo xa nẻo gần
Đêm về gió núi buốt thân
Lật trang giáo án phân vân nỗi niềm
Ngọn đèn le lói trong đêm
Ấp từng con chữ ngoài thềm gió reo
Mang con chữ lội suối đèo
Gieo âm thanh vọng bản nghèo vùng xa
Bước chân trên lối cô qua
Hoa rừng nở thắm dặm xa gió ngàn
Tình cô đã trót nặng mang
Thương đôi mắt trẻ ngỡ ngàng i ,a
Lòng cô chẳng muốn rời xa
Non ngàn gió núi thẳm xa thị thành
Thương cô giáo mái đầu xanh
Phồn hoa phố thị…gác đành lên non
Gửi cô giáo chút tình con
Vần thơ viết vội điểm son hoa đời

CÔ GIÁO VÙNG SÂU

Thơ : Nguyễn Thị Khánh Hà
Anh đừng lo cho cô giáo vùng sâu
Em sẽ gắng bắc nhịp cầu kiến thức
Đeo hành trang bằng con tim rạo rực
Nghề nghiệp nào cũng cần lắm đam mê
Nhiệt huyết thanh xuân gắn chặt lời thề
Tuổi hai mươi vào nghề nhiều mơ ước
Tiếp bước cha ông, dựng xây đất nước
Thế hệ tương lai xây Tổ quốc mạnh giầu
Anh yên tâm em là cô giáo vùng sâu
Em sẽ say mê cảnh thiên nhiên nơi đó
Yêu núi đồi, yêu rừng cây ngọn cỏ
Nơi khơi nguồn những kỷ niệm yêu thương
Em rất vui khi mỗi sáng đến trường
Theo bước chân em là chim ca, suối hát
Núi rừng yêu thương ngân nga điệu nhạc
Mở lòng em trong chan hòa ánh nắng
Bản nhạc thiên nhiên giữa rừng xanh thẳm
Cho em yêu từng sắc nắng cỏ hoa
Yêu dòng sông xanh, nước chảy hiền hòa
Thêm yêu cả những người còn xa lạ
Em sẽ yêu những mái đầu khét nắng
Nơi quê nghèo em thấy lại tuổi thơ
Đêm vùng sâu sẽ không còn buồn nhớ
Khi bên em ríu rít tiếng học trò
Mái nhà tranh đầm ấm tiếng con thơ
Khi lòng em còn yêu đời yêu trẻ
Thấy cuộc sống này không hề buồn tẻ
Khi có anh người chia sẻ cùng em
Em tin mình, mọi thứ rồi sẽ quen
Dù nơi đây, đêm le lói ánh đèn
Không nhà tầng cao, đại lộ, xi nê…
Bởi say mê con người và cảnh vật

NHỚ THỜI THANH XUÂN

Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Bốn mươi năm vụt qua nhanh vậy,
Hôm nay ngồi nhớ lại ngày xưa,
Nhớ tuổi mười bẩy mộng mơ,
Biết bao hoài bão đợi chờ riêng tôi!
Miền quê nghèo, chẳng ai nhàn nhã,
Ấy thế mà nào đã đủ ăn,
Quanh năm làm lụng quanh năm,
Bán mặt cho đất, bán lưng cho trời!
Mặc dù vậy nụ cười đâu thiếu,
Cả nhà tôi thấu hiểu lẫn nhau,
Chỉ luôn mong ước nguyện cầu,
Vượt lên số phận mai sau thoát nghèo!
Thế nên bao gieo neo vất vả,
Cùng gia đình tôi cố vượt qua,
Kỳ thi đại học bấy giờ,
Cả nhà hy vọng trông chờ vào tôi!
Chắc có lẽ ông trời phù hộ,
Đỗ đạt rồi vẫn ngỡ đang mơ,
Tôi được Nhà Nước chọn ra,
Đi học ngoại ngữ … học xa gia đình!
Bầu trời Âu lung linh hoa lệ,
Còn tôi thì trai trẻ ngây thơ,
Biết bao cám dỗ còn chờ,
Dằn lòng để dệt giấc mơ cuộc đời…!
Bằng tốt nghiệp của tôi loại giỏi,
Ra trường rồi trở lại chốn quê,
Bao nhiêu mơ ước ngày đi,
Ngày về làm được còn gì vui hơn!
Lời thề thời thanh xuân trai trẻ,
Với ước mơ rằng sẽ thoát nghèo,
Giờ đây hết cảnh gieo neo,
Tuổi thanh xuân cũng qua vèo … từ lâu…!

Xem thêm :  Những câu tán gái hay ngắn gọn, thoát fa không ngờ

Thơ Về Tuổi Thanh Xuân Tươi Đẹp Đầy Mơ Mộng

Hãy cứ yêu

Hãy cứ yêu đi khi đời có thể
Đừng sợ như thế buồn lắm em ơi
Tuổi thanh xuân còn đang phơi phới
Hãy để nụ cười rạng rỡ đôi môi.
Vẫn biết ngoài kia dòng đời vẫn trôi
Thật giả trắng đen lẫn với vàng thau
Tình đời tốt xấu bàng bạc một màu
Nhưng vẫn còn nhiều lắm điều tốt đẹp
Em ơi ! Đừng mất lòng tin như thế
Mở lòng ra đừng để phí thanh xuân
Mãi đắm chìm trong tủi buồn tâm thân
Mạnh mẽ đứng nên đôi chân bước tiếp.
Phía trước tương lai khoảng trời rất đẹp
Đang đọi em đừng e ngại rụt rè
Vững tin vào bản thân mình em nhé
Dù thế nào đùng để mình gục ngã
Hãy buông bỏ dĩ vãng buồn trôi xa
Đừng để vướng bận đôi chân ta bước
Giữ vững niềm tin đi về phía trước
Cười lên nào cô gái tuổi thanh xuân
Hãy xem chia ly như một lẽ thường tình ?
Chẳng có chi sao vẫn thấy lạnh lùng.
Có những lời nghe thật nhẫn tâm.
Và chẳng nên mang ra lúc chia tay mà ngụy biện..
Em hãy cười lên cho cuộc sống đẹp xinh
Yêu thương không trọn vẹn thì xếp vào ngăn ký ức
Tuổi trẻ dại khờ đừng suy tư ngờ vực
Nông nổi cuộc đời nào rồi cũng lớn khôn lên

Tuổi đôi mươi.

Đẹp làm sao một thời tuổi trẻ
Như ánh trăng diệu vợi đêm thu
Tuổi đôi mươi căng tràn nhựa sống
Nét thanh xuân thắm thiết trinh nguyên
Em ngồi đó giữa lòng bom đạn
Nụ cười tươi đón ánh nắng mai
Tim hừng hực xuân thì con gái
Gác chữ yêu vì nghĩa quê hương
Rồi tiếng bom ngày một rền vang
Khắp nơi nơi nhuốm màu khói súng
Em đứng lên khép lại nhớ thương
Những giấc mơ bỗng hoá anh hùng
Rồi chiến tranh cũng đã lùi xa
Những bông hoa đã thành bất tử
Có nụ cười vui trong lòng đất
Mãi cái nhìn của tuổi đôi mươi
Ta lớn lên sống trọn ngày vui
Đã qua rồi một thời máu lửa
Sống trong mình nụ cười quá khứ
Ngập trong tim dòng máu đôi mươi
Thanh xuân giá bao nhiêu?
Thanh xuân đáng giá bao nhiêu ?
Đến sai thời điểm, chọn yêu nhầm người
Trái tim đau, gượng mỉm cười
Điều trân quý cũng xa rời cánh tay .

Những gì ta giữ hôm nay

Là đau khổ của những ngày chưa qua
Chân trần khập khiễng đi xa
Chênh vênh đem tặng món quà hợp – tan
Nắng về trở giấc mi ngoan
Vẽ vời chân ý chớm tàn tựa bông
Rồi ta cũng phải theo chồng

Thanh xuân tình yêu

Hỏi thế gian tình là gì
Mà thương mà giận mà hờn mà yêu
Dẫu cho em có nói nhiều
Anh đây cũng nhớ cũng yêu mặn nồng
Thương em má đỏ môi hồng
Làm anh xao xuyến cho lòng xuyến xao
Ngước lên hỏi những vì sao
Yêu là chi hỡi ông sao trên trời
Tuổi thanh xuân đã qua rồi
Còn đâu đây nữa cái thời còn son
Gờ đây cho dẫu héo mòn
Tình yêu là muốn cháu con sum vây

Nắm tay bà mỗi sớm ngày

Miệng cười món mém đắm say trọn đời!!!
Tình yêu nào như tuổi thanh xuân
Ϲó tình уêu nào như tình уêu tuổi thanh xuân
Yêu bằng tất cả chân thành khát vọng xuân xanh
Yêu là khi mình sẽ cùng nhau nhìn chung một hướng
Qua bao vui buồn vẫn mỉm cười…
Dành cả thanh xuân để yêu ai đó
Anh thèm là kẻ ngốc mãi dại khờ
Trong bơ vơ anh thấy mình nhung nhớ
Được cùng em trong buổi chiều ngược gió
Nghe tiếng lòng thao thức chỉ vì yêu…
Em cười nụ cười xinh giữa chúng mình
Tình yêu đó anh khắc sâu nơi tim này
Thèm là gió có lắng nghe buồn trôi
Giữa muôn vàn nỗi nhớ luôn đong đầy…
Này gió có nghe lòng tôi đang khóc
Trong muôn vàn câu hỏi thời thanh xuân
Tìm những cánh thư mang chút hy vọng
Mỏng manh chờ cơn mưa hạ cuối mùa…
Này gió có hỏi tình tôi ray rứt
Hay vô tình làm ướt khóe mi rồi
Này hỡi những phút giây ngày hôm ấy
Tuổi thanh xuân dâng hiến sống một lần…

Tâm tư lòng

Tôi cũng chỉ làm thay mọi thứ
Tuổi thanh xuân thật sự tàn phai
Bởi do mình chẳng có tài
Giữ gìn hạnh phúc đã sai cách nhìn
Giờ đã hết chỉ xin một chút
Nắm tay nhau hẫng hụt rồi ư
Thôi đành chấp nhận từ từ

Sống vội

Viện cổ ngữ “Chụp thời cơ” sống vội
Mang đôi hia bước bảy dặm tình yêu
Đốt thời gian chẳng tìm hiểu gì nhiều
Chẳng cân nhắc chẳng so đo yêu đại
Ai chậm rãi, ai trù trừ, chê dại
Trai đăm chiêu, đúng nhát gái u mê
Gái băn khoăn, đồ cái thứ nhà quê
Những dè bỉu, ru rê, lừa, phỉnh gạt
Đừng lãng phí tuổi thanh xuân đẹp nhất
Chụp thời cơ, nhưng chẳng phải liều gan
Không khôn ngoan, nước mắt sẽ tuôn tràn
Lòng ân hận lỡ sa chân sống vội
Hút ma tuý rồi có ngày hối lỗi
Mê cờ bạc rồi có bữa trắng tay
Sống buông trôi rồi bao bệnh nhiễm lây
Say sưa mãi rồi chết bầm chết dập
Nắm cơ hội không phải là hấp tấp
Hãy nhẩn nha tận dụng mọi thời gian
Sống thật tâm với bè bạn người thân
Sống hữu ích cho bản thân, nhân loại
Thanh xuân ngày đó
Dẫu lắm gian lao chẳng ngại ngần
Con đường náo nức tuổi thanh xuân
Trồng cây núi thẳm vươn dài bóng
Dạy chữ thung sâu kết đẹp vần
Để nắng ươm bông đồng lúa trổ
Cho ngàn lộng tiếng sáo diều ngân
Cùng nhau hát mãi bài hy vọng
Dệt khúc yêu thương khắp thế trần.

Những Bài Thơ Hài Về Tuổi Thanh Xuân Đặc Sắc Nhất

Tuổi Thanh Xuân

Chợt tiếng buồn xưa động bóng cây
Người đi chưa dạt dấu chân bày
Bàn tay nằm đó không ngày tháng
Tình ái xin về với cỏ may
Rồi lá mùa xanh cũng đỏ dần
Còn đây niềm hối tiếc thanh xuân
Giấc mơ choàng dậy tan hình bóng
Và nỗi tàn phai gõ một lần
Kỷ niệm sầu như tiếng thở dài
Khuya chìm trong tiếng khóc tương lai
Tầm xa hạnh phúc bằng đêm tối
Tôi mất thời gian lỡ nụ cười
Đời sống ôi buồn như cỏ khô
Này anh em cũng tợ sương mù
Khi về tay nhỏ che trời rét
Nghe giá băng mòn hết tuổi thơ
(Nhã Ca)

Khúc Hát Thanh Xuân

Sẽ đến lúc ta trở về già
Nhưng tới đó hãy hay, giờ ta còn trẻ chán
Bắt chước dáng cụ già không khó lắm
Đến khi già, muốn trẻ, khó làm sao
Lúc còn trẻ ra biển dễ hơn khi già ra ao
Lúc trẻ ta lội rừng dễ hơn là khi già thăm vườn mà mỏi gối
Với tuổi trẻ không có đêm nào gọi là đêm tối
Mưa đã là bạn ta, nắng cũng là bạn ta
Ta cày mặt đất lên trong ánh nắng chói loà
Ta gieo mạ theo đường chân trời cho lúa mọc
Cười cái cần câu, ta huơ cần trục
Lấy cân tạ ta cân và thước cây số ta đo
Nhưng ta lấy phút giây để tính thì giờ
TÌnh yêu sẵn trong ta đến bồn chồn biết mấy
Thân thể ta là toà lầu lộng lẫy
Ánh sáng chứa bên trong và tiếng hát tràn đầy
Ta nguyện là đầu rễ, ta nguyện là ngọn cây
Nơi ta tựa ấy thân cành vững chãi
Tuổi già vui cùng ta mà trẻ lại
Trẻ em nhìn sức vóc ta mà lớn lên
Nhưng có một điều xin bè bạn đừng quên
Là chính khúc hát thanh xuân này các cụ già đã hát
Ta nhẩm lại, bỗng thấy lòng dào dạt
Nên lại hát tuổi mình ở chính bàn tay
(Phạm Tiến Duật)

Em Đừng Nói Rằng Đã Giết Tuổi Thanh Xuân

Em đừng nói rằng đã giết tuổi thanh xuân
Lòng ghen tỵ của anh em làm khổ
Em đừng nói!… Anh đã gần bên mộ
Còn em tươi hơn hoa giữa mùa xuân!
Nhớ lại ngày, khi em đã yêu anh
Em đã nghe lời rằng: yêu em đó
Đừng nguyền rủa! Anh đã gần bên mộ
Cái chết anh mua, anh sẽ cố hết mình!
Em đừng nói rằng ngày tháng cô liêu
Người cai ngục đau buồn em đừng gọi:
Trước mặt anh – ngôi mộ đầy bóng tối
Còn trước mặt em – tràn ngập tình yêu!
Anh biết rằng giờ đã chẳng yêu nhau
Đợi và thương chỉ làm em chán ngấy…
Ngôi mộ đã gần, anh xin em đợi đấy
Cho số phận anh kết thúc cái mở đầu!
Bài Tháng Sáu
Với thân nhỏ chín muồi trăm tội lỗi
Tôi trở về mang tủi nhục trên vai
Giữa ngã ba đường tay hờ gối mỏi
Tôi cầu xin đời ban phép lạ tương lai
Người cũng vậy lòng muôn nghìn dối trá
Vờ thương yêu vờ đắm đuối ân tình
Tôi trót dại, tin lời trao tất cả
Đâu biết người mang nửa dạ yêu tinh
Thôi tình ái hãy về theo ảo mộng
Ta lỡ đi xa hết nửa đời rồi
Người phụ rẫy, ngày điêu tàn đứng bóng
Đêm nghẹn ngào chan muối mặn trong môi
Tôi đã biết tội thân làm con gái
Đời không thương tất cả héo khô dần
Không hiểu về đâu để cầu sám hối
Tôi đốt lỡ lầm theo với tuổi thanh xuân
Tên người ư, đã trở về bóng tối
Tôi đã vô tri giữa tháng năm dài
Và mỗi bận có một người nhắc lại
Tôi cố tìm nhưng chẳng nhớ tên ai

Dạo Bước Chiều

Một tiếng ve chiều hẫng hụt rơi
Em bước bên anh nhịp sóng đôi
Bồi hồi chiếc lá chao về cội
Chắc thu ngoài ấy nhớ em rồi!
Chẳng nhủ đôi lòng bỗng dừng chân
Nhớ Hà Nội trẻ tuổi thanh xuân
Ngọn gió heo về anh cởi áo
Choàng vai em ấm lúc không gần
(Ngô Viết Dinh)

Cây Tình Yêu

Ở bên bờ vực thẳm đứng cheo leo
Cây tình yêu nảy mầm bên vách đá
Từng giọt thời gian trổ lên ngọn lá
Cây đắng ngọt bùi kết một chùm hoa
Đời hiểm trở, chân trần qua gai góc
Tuổi thanh xuân hăm hở muốn bay xa
Giông bão gội, điểm sương ngàn mái tóc
Mãi cuối đời huyền diệu mới đơm hoa.
(Võ Thị Thu Trang)

Vẫn Như Thuở Thanh Xuân

Khi mái tóc trên đầu chớm bạc
Đuôi mắt dài rạn những vết chân chim
Anh bỗng hiểu một điều rất thật
Chúng mình vừa qua hết tuổi trung niên
Làn da nõn, mái tóc đen thuở ấy
Em trao anh, đã lặn hết đâu rồi ?
Vòng tay ấm một thời trai trẻ ấy
Anh nâng em, nay đã mỏi rã rời
Chỉ còn lại những nguyên trinh thời con gái
Là tấm lòng chung thủy ở nơi em
Chỉ còn lại nỗi đam mê mãi mãi
Nơi tim anh vẫn vỗ nhịp êm đềm
Ai dám bảo tình già là vô vị
Sống bên nhau với nhịp điệu chán nhàm
Riêng với ta càng già càng tri kỷ
Đôi tim nồng vẫn quấn quýt như sam.
(Diệp Minh Tuyền)

Chặng Đường Xuân

Gió bấc cuốn lá vàng rụng hết
Hàng cây vươn nhánh mới vẫy chào
Đường nhộn nhịp hai chiều xuôi ngược
Sớm xuân nghe chim hót trên cao
Đất ấm lại sau tuần giá lạnh
Sương muối tan, mầm nhú non tơ
Hoa mở cánh đền công vun xới
Hương gợi niềm hứng khởi gieo thơ
Những cô gái chàng trai hồi hởi
Vượt đường xa, thi sức, đua tài
Tiếng tàu lướt, xe bon hối hả
Tuổi thanh xuân chào đón tương lai
Chặng đường xuân thênh thang phía trước
Giục người đi mạnh bước, vững tin
Hoà muôn màu, nước non muôn dặm
Vươn tầm cao, mở rộng tầm nhìn
(Đặng Trường Giang)

Phố Mưa

Phố buồn tấu mãi khúc mưa
Nhớ người thiếu nữ năm xưa – nhói lòng
Mang theo một giấc mơ hồng
Em đi về phía bão giông bất ngờ
Đời xô phiêu dạt bến bờ
Kiêu bồng thục nữ bây chừ lênh đênh
Mưa rơi trên tuổi thanh xuân
Ru em niềm nhớ tần ngần nỗi đau
Có lần mình lại gặp nhau
Đưa tay níu thuở ban đầu xót xa
Phố mưa mắt ướt nhạt nhòa
Em ơi một thuở mộng hoa úa rồi
(Mai Văn Thưởng)

Phút Tịnh Tâm

Đời gập ghềnh ta vẫn phải bước đi
Dẫu đôi chân ngày càng già càng yếu
Dẫu mất đi tuổi thanh xuân muôn điệu
Nhưng cho ta biết nhiều thứ trên đời.
Ta biết yêu , biết khóc và biết cười
Biết đắng cay, biết ngọt bùi dối trá
Biết con người sống thật hay sống giả
Và biết thêm luật nhân quả trầm luân
Ta biết rồi đây cõi tạm mà thôi
Nên hãy sống cho đáng là người sống
Không cần có quá nhiều bao tham vọng
Sống nhân từ mơ mộng để mà vui !
(Trần Thị Thủy)

Trăng Vỡ

Ta trở về mới hay rằng tình vỡ
Tình trót vay đem trả tuổi thanh xuân
Cứ lang thang chân lấm bụi phong trần
Anh chợt hiểu tình xưa giờ đã mất
Anh chợt hiểu tình xưa giờ xa khuất
Bóng hình em tan giữa vũng trăng loang
Gọi tên em gọi mãi suốt đêm tàn
Sao lạnh lẽo hồn hoang đêm trăng vỡ
Trên đây là những bài thơ về tuổi trẻ và danh ngôn về tuổi thanh xuân hay và đặc sắc nhất mà dean2020.edu.vn tổng hợp. Bao gồm cả nhiều lời khuyên, lời dạy danh cho những bạn trẻ chuẩn bị đến với khoảng thời gian tươi đẹp. Hãy sống và cháy hết mình để sau này nghĩ về tuổi trẻ bạn sẽ không còn cảm giác hối tiếc về quãng thời gian tươi đẹp của mình.


Ngữ văn 10 – Chuyên đề: Thơ Đường Trung Quốc – 12 bài thơ Đường tiêu biểu.


Phần chọn lọc và giới thiệu thơ.
@Học Văn không khó

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống
Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống

Related Articles

Back to top button