Kỹ Năng Sống

Văn mẫu lớp 9: phân tích khổ cuối bài thơ viếng lăng bác

Văn mẫu lớp 9: Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác

#Văn #mẫu #lớp #Phân #tích #khổ #cuối #bài #thơ #Viếng #lăng #Bác

[rule_3_plain]

[rule_3_plain]

#Văn #mẫu #lớp #Phân #tích #khổ #cuối #bài #thơ #Viếng #lăng #Bác

Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác, phân tách khổ 4 Viếng lăng Bác, phân tách khổ cuối Viếng lăng Bác mang đến 8 bài văn mẫu, kèm theo 2 dàn ý cụ thể. Qua đấy, giúp các em học trò lớp 9 rèn kĩ năng viết văn phân tách thật tốt.(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Khổ cuối Viếng lăng Bác là tâm cảnh nghẹn ngào, xúc cảm dâng trào mãnh liệt lúc rời lăng Bác. Khổ thơ cuối đã lấy đi nước mắt của biết bao người. Vậy mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Anh Dũng SEO để càng ngày càng học tốt môn Văn 9 và ôn thi vào lớp 10 đạt kết quả cao.Đề bài: Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn Phương.Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn PhươngDàn ý phân tách khổ thơ cuối bài Viếng lăng BácDàn ý 1Dàn ý 2Phân tích khổ thơ cuối bài Viếng lăng Bác ngắn gọnPhân tích xúc cảm của thi sĩ lúc rời lăng Bác qua khổ thơ cuốiPhân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác cụ thểPhân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 1Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 2Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 3Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 4Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 5Cảm nhận ý nghĩa khổ 4 bài thơ Viếng lăng Bác(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Dàn ý phân tách khổ thơ cuối bài Viếng lăng BácDàn ý 11. Mở bàiGiới thiệu về khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác.2. Thân bài- Tâm cảnh nghẹn ngào, xúc cảm trào dâng mãnh liệt lúc nghĩ tới phút giây rời lăng Bác để trở về miền Nam.Từ “thương” chứa đựng bao xúc cảm mến thương, kính trọng, cả những xót xa, quyến luyến.Xúc cảm nghẹn ngào, đầy quyến luyến của người con miền Nam trước phút giây chia xa.- Nguyện ước thành tâm, khẩn thiết của tác già:Muốn biến thành con chim, đóa hoa, cây tre trung hiếu để mãi bên Bác.Điệp từ “muốn làm” trình bày khao khát thành tâm, khẩn thiết của tác giả.Mai trở về miền Nam nhưng mà tấm lòng thành tâm đã được gửi lại toàn vẹn nơi lăng Bác.–> Ba câu thơ khuyết chủ ngữ đó như là lời thay mặt cho triệu triệu đồng bào Việt Nam bộc bạch xúc cảm thành kính, khẩn thiết đến lãnh tụ.3. Kết bàiCảm nhận chung.Dàn ý 2(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})I. Mở bài- Giới thiệu tư cách nhân phẩm đạo đức của chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại- Nêu vấn yêu cầu luận: Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác của thi sĩ Viễn PhươngII. Thân bài1. Giới thiệu nói chung chung về bài thơViếng Lăng Bác được thi sĩ Viễn Phương sáng tác 5 1976 lúc ông được vinh diệu cùng đoàn đại biểu miền Nam ra thủ đô Hà Nội viếng lăng Bác sau ngày tổ quốc hoàn toàn hợp nhất và lăng Bác vừa được xong xuôi.2. Phân tích nội dung khổ thơ cuối- Niềm cảm thương phệ lao:Mai về miền Nam thương trào nước mắt+ 1 tiếng “thương” của miền Nam là toàn vẹn tình cảm của người miền Nam đối với Bác.+ Thương là yêu là mến yêu là quý trọng cả cuộc đời cao thượng lớn lao của Bác đã dành hết cho dân cho nước cho sự nghiệp giải phóng dân tộc:Bác để tình thương cho chúng conMột đời thanh sạch chẳng vàng son+ Thương là xót xa vì nỗi đau mất mát đi người cha già mến yêu, nỗi đau đó trào dâng thành nước mắt, nhưng mà cả dân tộc Việt Nam ko kiềm lại được. Nỗi đau niềm tiếc thương của dân chúng Việt Nam đối với Bác làm cảm động cả tấm lòng trời đất lúc:Suốt mấy đêm dài đau tiễn đưaĐời tuôn nước mắt trời tuôn mưa=> Câu thơ như biểu hiện rất thành tâm nỗi xót thương vô biên bị kèm nén cho đến phút chia tay và tuôn thành dòng lệ.- Nguyện ước của tác giả:+ Trong xúc cảm nghẹn ngào, tâm cảnh quyến luyến đó, thi sĩ như muốn được hoá thân để mãi mãi bên Người:Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này+ Điệp ngữ “muốn làm” được nhắc đến 3 lần cộng với các hình ảnh liên tục con chim, đoá hoa, cây tre như để nói lên nguyện ước khẩn thiết của thi sĩ muốn là Bác yên lòng, muốn đền đáp công ơn trời biển của Người.(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})=> Nguyện ước của thi sĩ vừa thành tâm, thâm thúy đấy cũng chính là những xúc cảm của hàng triệu con người miền Nam trước lúc rời lăng Bác sau những lần tới thăm Người.III. Kết bài- Nêu cảm nhận của bản thân về khổ thơ:+ Khổ thơ thứ tư diễn đạt tâm cảnh quyến luyến của thi sĩ. Muốn ở mãi bên lăng Bác, nhưng mà tác giả cũng biết rằng tới khi phải trở về miền Nam, chỉ có cách gửi lòng mình bằng cách hóa thân, hòa nhập vào những cảnh vật ở bên lăng Bác để luôn được ở bên Người.Phân tích khổ thơ cuối bài Viếng lăng Bác ngắn gọnKhổ cuối (khổ thơ thứ tư) là xúc cảm của thi sĩ lúc ra về. Nhà thơ quyến luyến muốn được ở mãi bên lăng Bác. Lòng thương nhớ, chua xót kìm giữ tới bây giờ phút chia tay đã vỡ òa thành nước mắt: “Mai về miền Nam thương trào nước mắt”. Tình cảm chắp cánh cho mong ước, thi sĩ muốn được hóa thân, hòa nhập vào cảnh vật ở bên lăng Bác:Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này.Hình ảnh cây tre lặp lại tạo ấn tượng đậm nét và khiến cho dòng xúc cảm được toàn vẹn. Cây tre khách thể đã hòa nhập cùng cây tre chủ thể. Hình ảnh ẩn dụ này trình bày lòng mến yêu và trung thành vô biên đối với Bác, mãi mãi đi theo trục đường của Bác. Các điệp ngữ “muốn làm” cùng các hình ảnh thơ xếp sau nó tạo 1 nhạc thơ dập dồn, khẩn thiết diễn đạt tình cảm, khát vọng dâng trào mãnh liệt. Bài thơ tưởng khép lại trong sự cách biệt của ko gian nhưng mà lại tạo được sự gần cận trong tình cảm, ý chí. Đây cũng là những tình cảm thành tâm của mỗi người lúc vào viếng Bác, nhất là những người con miền Nam vốn cách biệt về ko gian, của cả những người nào chưa được tới lăng Bác nhưng mà lòng vẫn chân tình hướng về Người.Dù Bác đã ra đi nhưng mà Bác sẽ còn sống mãi trong trái tim của Viễn Phương nói riêng, dân chúng Việt Nam ta khái quát. Nguyện ước cao đẹp được hóa thân để được bên Bác cũng là nguyện ước cuốn hút nhất, chất chứa toàn vẹn tấm lòng trân quý của dân chúng ta.Phân tích xúc cảm của thi sĩ lúc rời lăng Bác qua khổ thơ cuối(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Mong mỏi bao lăm 5, nay mới có cơ hội ra thăm lăng Bác, thi sĩ chất chứa biết bao hàn ôn và tình cảm kính yêu. Khoảnh khắc thăm viếng ngắn ngủi khiến thi sĩ hết sức xúc động và luyến tiếc. Khổ thơ thứ tư diễn đạt tâm cảnh quyến luyến của thi sĩ muốn được ở mãi bên lăng Bác.“Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Câu thơ “Mai về miền Nam dâng trào nước mắt” như 1 lời từ biệt. Lời nói giản dị diễn đạt tình cảm sâu lắng. Từ “trào” diễn đạt xúc cảm thật mãnh liệt, luyến tiếc, quyến luyến ko muốn xa nơi Bác nghỉ. Nhà thơ muốn được trong nhìn tưởng tượng Bác, hồi ức lại biết bao kỉ niệm, tỏ bày biết bao tình yêu quý. Đấy cũng là tâm cảnh của muôn triệu con tim bé bỏng cùng chung nỗi đau ko khác gì tác giả. Được gần bác dù chỉ trong phút giây nhưng mà ko bao giờ ta muốn xa Bác bởi người ấm áp quá, bao la quá.Nguyện ước thành kính của Viễn Phương cùng là ước mong chung của những người đã hoặc chưa 1 lần nào gặp Bác. Dẫu biết vậy nhưng mà thi sĩ phải rời xa lăng Bác để trở về miền Nam, tiếp diễn nhiệm vụ cùng dân chúng xây dựng và bảo vệ quốc gia. người lính 5 xưa với tình cảm phệ lao đã nguyện ước được ở lại và gắn kết cục đời mình với cuộc đời phệ của dân tộc:“Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Tác giả “muốn làm con chim hót” để dâng tiếng hát ru giấc Bác ngủ. Đấy là âm thanh của tự nhiên, rất đẹp tươi và trong sạch; “muốn làm đoá hoa” toả hương thơm thanh cao nơi Bác yên nghỉ, góp hương sắc cùng nghìn vạn đóa hoa khác trong vườn hoa tổ quốc; “muốn làm cây trẻ trung hiếu” ở bên lăng Bác, biến thành người lính trung kiên mãi mãi canh giấc bác ngủ..Điệp từ “muốn làm” được lặp lại nhiều lần biểu cảm trực tiếp và gián tiếp tình cảm phệ lao của thi sĩ đối với Bác Hồ mến yêu, vị cha già lớn lao của dân tộc, trình bày tâm cảnh quyến luyến, ước vọng, sự tình nguyện thành tâm của tác giả.Hình ảnh cây tre mở ra ở đầu bài thơ rồi khép lại bài thơ 1 cách khôn khéo. Hình ảnh cây tre là biểu trưng của ý thức tranh đấu quả cảm, quật cường, nhựa sống bền chí, dai sức của dân tộc. “Muốn làm cây tre” là khát vọng hóa thân thành 1 phần thiêng liêng của tổ quốc. Cùng lúc, đấy cũng là lời hứa hẹn, là phấn đấu tiếp diễn tiến hành di nguyện của Bác: xây dựng và bảo vệ tổ quốc bền vững trong thời đại mới, của tác giả.Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác cụ thểPhân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 1Bác Hồ, vị cha già mến yêu của dân tộc luôn là niềm kiêu hãnh của triệu triệu người dân Việt Nam. Dù đã đi xa, thế nhưng mà Người vẫn luôn sống mãi trong trái tim dân chúng, biến thành nguồn cảm hứng bất tận cho văn học. Cùng viết về Bác, “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương nổi trội với cảm xúc và sự trân trọng của người nhà thơ đối với vị cha già. Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác, ta sẽ thấy được mong ước bé nhỏ của tác giả đối với Hồ Chủ tịch.(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Nhà thơ Viễn Phương ( 1928 – 2005) tên thật là Phan Thanh Viễn, sinh ra và phệ lên tại An Giang. Trong kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mĩ, ông hoạt động ở chiến trận Nam Bộ. Thời chống Mỹ cứu nước, ông ko chỉ là 1 người chiến sĩ nhưng mà còn là 1 cây bút có mặt sớm nhất của lực lượng văn nghệ giải phóng khu vực miền Nam. 5 1952, lúc Nam Bộ tổ chức giải thưởng tổng kết văn chương nghệ thuật, trường ca “Chiến thắng Hòa Bình” của thi sĩ đã đạt giải nhị. Thời gian sau, Chi hội văn nghệ Nam Bộ được thành lập, Viễn Phương đã được bầu vào Ban chấp hành. 1 số tác phẩm điển hình của ông có thể kể tới như: “Như mây mùa xuân, “Anh hùng mìn gạt”, “Lòng mẹ”,… Sinh ra và phệ lên tại miền Tây sông nước, thơ Viễn Phương cũng in đậm cá tính và tâm hồn của nơi đây. Các tác phẩm của ông rất giàu xúc cảm nhưng mà ko bi quan. Thơ ông nền nã, thầm thì, bâng khuâng, như là lời tâm tư, rủ rỉ với độc giả. Thành ra, mỗi tác phẩm của ông đều được bạn đọc thích thú và trân trọng.Bài thơ “Viếng Lăng Bác” được tác giả Viễn Phương sáng tác vào tháng 4 5 1976, lúc tổ quốc đã giành chiến thắng vang dội trước đế quốc Mỹ.. Sau ngày tổ quốc hoàn toàn hợp nhất, lăng Bác vừa được xong xuôi, ông được vinh diệu cùng đoàn đại biểu miền Nam ra thủ đô Hà Nội viếng lăng Bác. Tác phẩm được in trong tập thơ “Như mây mùa xuân”, xuất bản 5 1978.Bài thơ “Viếng lăng Bác” là nỗi xúc động, yêu quý khôn nguôi của Viễn Phương đối với vị cha già dân tộc. Đấy là những xúc cảm mãnh liệt lúc đứng trước ko gian, cảnh vật bên ngoài lăng; trước đoàn người vào lăng viếng Bác; lúc vào lăng, nhận ra di thể của Bác. Và sau cuối, khổ thơ cuối là những xúc cảm lắng đọng trước khi ra về. Đây cũng là khổ thơ trình bày ước mong bé nhỏ, được ở bên Bác, ko nỡ rời xa của thi sĩ:“Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Trước hết, khổ thơ trình bày niềm cảm thương phệ lao của tác giả lúc phải chia xa Bác:“Mai về miền Nam thương trào nước mắt”Ngôn ngữ Việt phong phú hết sức. Từ “thương” có nhẽ là từ đặc thù nhưng mà ko 1 tiếng nói nào có thể giải nghĩa, lí giải được. Chỉ 1 tiếng tiếng “thương” thôi, tình cảm của dân chúng miền Nam đối với Bác đã được bộc bạch 1 cách hết sức toàn vẹn. Đấy là niềm yêu kính, là quý trọng cả cuộc đời cao thượng, lớn lao của Hồ Chủ tịch. Người đã dành hết cả đời mình cho dân, cho nước, cho sự nghiệp giải phóng của dân tộc. Là sự hi sinh ko tiếc mình của người cha già thầm lặng, nhiều trằn trọc:“Bác để tình thương cho chúng conMột đời thanh sạch chẳng vàng son”Đấy còn là sự xót xa, đớn đau của tác giả nói riêng và dân chúng Việt Nam khái quát. Giờ đây, chúng ta đã mãi mãi mất đi người cha già mến yêu. Nỗi đau đó, sau những kìm giữ trong suốt cuộc hành trình về với Bác, giờ đây lúc phải chia xa đã “trào nước mắt”. Mọi xót thương dồn nén lại, tuôn trào. Và ko chỉ con người mới xót thương, nghe đâu tự nhiên đất trời cũng đã chạnh lòng:“Suốt mấy đêm dài đau tiễn đưaĐời tuôn nước mắt trời tuôn mưa”(Tố Hữu)Chỉ với 1 câu thơ 8 chữ, tình cảm của thi sĩ Viễn Phương đã được biểu hiện rất thành tâm. Đấy là nỗi xót thương vô biên sau lúc bị kìm giữ đã tuôn thành dòng lệ trong phút giây chia tay.Không chỉ bộc bạch xúc cảm 1 cách thuần tuý, tác giả Viễn Phương còn trình bày nguyện ước bé nhỏ được ở bên Bác:(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})“Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Trong phút giây chia xa đầy quyến luyến, xúc cảm nghẹn ngào của thi sĩ đã khiến tác ví thử muốn được hóa thân để mãi mãi bên Người. Ở đây, tác giả đã sử dụng liên tục 3 lần điệp ngữ “muốn làm”. Cộng với đấy, các hình ảnh con chim, đoá hoa, cây tre được lồng ghép và sử dụng đầy ý đồ. Tất cả đã nói lên nguyện ước khẩn thiết của thi sĩ. Ông muốn Bác được yên lòng ngơi nghỉ, còn mình thì muốn đền đáp công ơn trời biển của Người. Tác giả ko ước mong gì quá phệ lao nhưng mà chỉ mong được ở bên Bác mỗi ngày, biến thành con chim, cành tre thầm lặng, thầm lặng. Điều này đã cho thấy sự thấu hiểu của tác giả về Bác.Tác giả muốn làm “con chim” để hót quanh lăng Bác. Tiếng chim đó sẽ như lời mến thương của dân chúng Việt Nam ở bên, bầu bạn với Người. Cánh chim đó cũng là cánh chim của tự do, hoà bình, là minh chứng cho khát vọng độc lập thuở hàn vi Bác đã hằng mong mỏi. Không ước làm ánh mặt trời, là cái gì phệ lao nhưng mà chỉ là cánh chim ko mỏi, bé nhỏ nhưng mà lại mạnh bạo và bền chí hết sức.Tác giả còn ước được làm “đóa hoa” luôn “tỏa hương đâu đây”. Sinh thời, Bác rất yêu hoa. Và nghe đâu hiểu được tâm ý này, thi sĩ Viễn Phương đã ước được hóa thân thành sự vật thân thuộc và ý nghĩa đó. Không làm cây hoa, cành hoa nhưng mà chỉ ước làm 1 “đóa hoa” giữa rừng hoa tươi đẹp. Đóa hoa đó còn không phải có tên gọi, màu sắc, hương thơm chi tiết. Chỉ là 1 đóa hoa vô danh, thế nhưng mà luôn tỏa hương, làm đẹp cho đời. Tác ví thử muốn nhấn mạnh rằng dân chúng Việt Nam, ko phân biệt dân tộc giới tính, nghề nghiệp, đều tươi đẹp và xứng đáng trân trọng.Ở đây, tác giả đã sử dụng kết cấu đầu cuối cho bài thơ. Khởi đầu là “hàng tre mênh mông”, chấm dứt cũng là “cây tre trung hiếu”. Cũng như cánh chim, đóa hoa, tác giả vẫn chỉ ước làm “cây tre trung hiếu chốn này” giữa hàng triệu cây tre khác. Nhân dân Việt Nam sẽ luôn đứng cộng với nhau, kết đoàn, bền chí trước mọi lay chuyển. Đấy cũng chính là mong mỏi của Bác khi sinh tiền. Những ước nguyện bé nhỏ đó của tác giả Viễn Phương vừa thành tâm lại vừa thâm thúy. Đấy cũng chính là những xúc cảm và mong muốn của hàng triệu con người miền Nam, của toàn thể dân chúng Việt Nam trước lúc rời lăng Bác sau những lần tới thăm Người.Với tiếng nói giàu xúc cảm cùng những hình ảnh tiêu biểu, khổ cuối bài thơ “Viếng lăng Bác” đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc mạnh bạo. Đấy là niềm nuối tiếc, bâng khuâng cùng những mong mỏi đau đáu của tác giả – cũng chính là ước nguyện của triệu triệu người dân Việt Nam với Bác. Có hàng ngàn bài thơ viết về Bác, thế nhưng mà Viễn Phương với áng thơ dịu nhẹ của mình vẫn giữ địa điểm chẳng thể thay thế, làm đẹp hơn kho tàng văn học về Bác.Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 2Sau bao lăm xúc cảm của 1 người con lần đầu ra thăm người cha của mình ngày giờ đây đã tới khi phải rời xa. Xúc cảm đó của thi sĩ Viễn Phương đã trình bày qua khổ thơ cuối bài thơ “Viếng lăng Bác” với bao ước vọng thành kính.Bài thơ được sáng tác 5 1976 sau lúc cuộc kháng chiến chống Mỹ chấm dứt, tổ quốc được hợp nhất, lăng chủ tịch Hồ Chí Minh cũng vừa khánh thành. Tác giả ra thăm miền Bắc vào lăng viếng Bác Hồ. Bài thơ chính là niềm xúc động thiêng liêng thành kính, lòng hàm ơn và kiêu hãnh pha lẫn nỗi xót đau của tác giả từ miền Nam ra viếng lăng Bác. Cuộc hành trình đó đã tới khi phải ra về với câu thơ đầy xúc động:“Mai về miền Nam thương trào nước mắt”Là 1 câu thơ nhưng mà cũng là 1 lời từ biệt của người con lúc phải xa cha lần nữa. Lời từ biệt đó thật nghẹn ngào sâu lắng. Lời nói giản dị diễn đạt tình cảm của thi sĩ dành cho Bác cũng như của tất cả mọi người lúc phải rời lăng. Từ “trào” diễn đạt xúc cảm mãnh liệt, luyến tiếc, quyến luyến ko muốn rời xa nơi Bác nghỉ. Đấy là tâm cảnh của muôn triệu con tim bé bỏng cùng chung nỗi đau ko khác gì tác giả. Được gần Bác dù chỉ trong phút giây nhưng mà ko bao giờ ta muốn xa Bác bởi người ấm áp quá, bao la quá. Nhưng dù muốn hay ko thì phút giây ngắn ngủi được gặp Bác cũng hết sức thiêng liêng. Đã tới khi dòng người vào lăng viếng Bác phải ra về.(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Trong niềm xúc động nghẹn ngào đấy là những nguyện ước thành kính của Viễn Phương cũng là ước mong chung của những người đã hoặc chưa được 1 lần gặp Bác:“Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này”Những nguyện ước của thi sĩ thật đáng quý biết bao! Nhà thơ muốn làm con chim hót để mang âm thanh của tự nhiên, đẹp tươi, trong sạch tới với nơi Bác nghỉ. Tác giả muốn làm 1 đóa hoa tỏa hương thơm thanh cao. Muốn làm 1 cây tre trung hiếu giữ mãi giấc ngủ bình an cho Người. Hình ảnh cây tre quả thực là 1 hình ảnh đẹp và được khép lại rất khéo ở cuối bài thơ. Ở đầu bài thơ, thi sĩ cũng khởi đầu bằng hình ảnh hàng tre, đấy là hình ảnh lúc tác giả nhận ra lúc vào lăng. Đấy cũng là hình ảnh biểu trưng cho con người Việt Nam, dân tộc Việt Nam. Nhưng chấm dứt bài thơ là hình ảnh cây tre trung hiếu canh phòng cho giấc ngủ bình an của Bác. Cây tre như người lính trung thành, hàng ngày, ngày đêm vẫn đứng ở đấy. Hình ảnh cây tre đã hình thành kết cấu đầu cuối tương ứng. Điệp từ “Muốn làm” được nhắc lại 3 lần biểu cảm trực tiếp và gián tiếp tâm cảnh quyến luyến, ước vọng và sự tình nguyện thành tâm của tác giả. Nguyện ước đấy được biểu hiện ra từ tận sâu đáy lòng của thi sĩ Viễn Phương.Khổ thơ cuối bài Viếng lăng Bác là tâm cảnh quyến luyến của thi sĩ muốn ở mãi ở bên lăng Bác ko muốn rời xa nơi Bác yên nghỉ. Cùng lúc là niềm ước nguyện của Viễn Phương muốn sống 1 cuộc đời đẹp tươi để biến thành những bông hoa dâng lên Bác.Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 3Bài thơ Viếng lăng Bác đã trình bày nỗi niềm xúc động, lòng hàm ơn thâm thúy của Viễn Phương – 1 thi sĩ miền Nam lần đầu ra Hà Nội và hòa vào dòng người vào lăng viếng Bác. Cấu trúc của bài thơ như 1 hành trình mô tả phút giây lúc tác giả đứng trước lăng, lúc xếp hàng và lúc đứng trước di thể của Bác. Khổ thơ chấm dứt bài thơ là 1 dấu lặng chấm dứt hành trình đó, biểu hiện niềm quyến luyến của Viễn Phương lúc tạm biệt Bác trở về miền Nam:Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này.Dòng thơ trước tiên cất lên bỗng trào dâng mãnh liệt xúc cảm nghẹn ngào, như rưng rưng hàng lệ nơi khóe mắt: “Mai về miền Nam thương trào nước mắt”. Chỉ 1 chữ “thương” thân thuộc gắn với câu nói của người miền Nam nhưng mà như gói trọn biết bao thương mến, xót xa và kính trọng. Câu thơ cất lên nhưng mà như nghẹn lại, xót xa tới hết sức.Tiếc nuối có, nhớ thương có, do vậy nhưng mà đối tượng trữ tình từ biệt nhưng mà vẫn khắc khoải quyến luyến, bộc bạch nguyện ước tư nhân:Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này.Điệp ngữ “muốn làm” được nhắc đi nhắc lại tới 3 lần cùng nhịp thơ dập dồn trình bày khát khao thành tâm, khẩn thiết của tác giả. Muốn làm con chim, đóa hoa tỏa hương, cây tre trung hiếu, tất cả đều là những sự vật đời thường giản dị, gắn liền với tự nhiên gần cận. Muốn làm con chim để để mang tai mang tiếng hót vui vẻ tới với Bác, làm đóa hoa để tỏa hương điểm tô cuộc đời, đặc thù là cây tre gần cận ẩn dụ cho vẻ đẹp chung thủy, son sắt của người Việt. Hình ảnh cây tre hiện ra ở đầu bài thơ được nhấn mạnh với kết cấu đầu cuối tương ứng như 1 lời thề sắt son của thi sĩ nói riêng, dân chúng Việt Nam khái quát nguyện đi theo trục đường của Bác. Mai trở về miền Nam nhưng mà tấm lòng thành tâm đã được gửi lại toàn vẹn nơi lăng Bác. Ba câu thơ khuyết chủ ngữ đó như là lời thay mặt cho triệu triệu đồng bào Việt Nam bộc bạch xúc cảm thành kính, khẩn thiết đến lãnh tụ.Cả bài thơ là tiếng lòng của người con ra thăm lăng Bác, đặc thù xúc cảm đó được kết tinh trong khổ thơ cuối. Dù Bác đã ra đi nhưng mà Bác sẽ còn sống mãi trong trái tim của Viễn Phương nói riêng, dân chúng Việt Nam ta khái quát. Nguyện ước cao đẹp được hóa thân để được bên Bác cũng là nguyện ước cuốn hút nhất, chất chứa toàn vẹn tấm lòng trân quý của dân chúng ta.Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 4Tháp Mười cuốn hút nhất bông senViệt Nam cuốn hút nhất có tên Bác HồNhững câu thơ của thi sĩ Bảo Định Giang là những nét vẽ tài giỏi về tư cách nhân phẩm đạo đức của chủ tịch Hồ Chí Minh lớn lao. Dân tộc Việt Nam mãi mãi kiêu hãnh vì có 1 vị cha già mến yêu cả cuộc đời đã góp sức cho đất nước tổ quốc. Tri ân người rất nhiều văn nghệ sĩ đã có những vần thơ đẹp truyền tụng Bác. Trong đấy bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn Phương chính là tấm lòng thầm kính ngưỡng vọng là nén tâm nhang nhưng mà thi sĩ ngưỡng vọng dâng lên Bác mến yêu. Bài thơ chấm dứt với dòng xúc cảm:“Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này”Bài thơ Viếng lăng Bác được Viễn Phương sáng tác trong dịp tác giả tới thăm nơi yên nghỉ rốt cục của Bác Hồ. Bài thơ trình bày niềm xúc động thành tâm, lòng yêu kính, hàm ơn thâm thúy và nỗi niềm nhớ thương Bác Hồ của thi sĩ lúc được tới viếng lăng Bác. Tới khổ cuối của bài thơ Viễn Phương đã biểu hiện niềm quyến luyến thương tiếc lúc tạm biệt Bác trở về miền Nam.Thương là xót xa vì nỗi đau mất mát đi người cha già mến yêu, nỗi đau đó trào dâng thành nước mắt, nhưng mà cả dân tộc Việt Nam ko kiềm lại được. Nỗi đau niềm tiếc thương của dân chúng Việt Nam đối với Bác làm cảm động cả tấm lòng trời đất lúc:(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Suốt mấy đêm dài đau tiễn đưaĐời tuôn nước mắt trời tuôn mưaTrong khoảnh khắc xúc động thiêng liêng, đứng trước sự lớn lao sự hi sinh, lòng tận tụy của Người khiến thi sĩ xúc động tình nguyện muốn hiến dâng cuộc đời mình:Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn nàyChân bước đi nhưng mà lòng còn ngoảnh lại, quyến luyến ko muốn rời, sức mạnh trị giá đạo đức Hồ Chí Minh níu kéo lòng người hầu lại. Điệp ngữ “muốn làm” lặp đi lặp lại đã diễn đạt tâm cảnh vừa quyến luyến nhưng mà cũng đầy nguyện ước. Nhà thơ ước nguyện làm con chim hót góp tiếng hát mang thú vui tới cho Bác mỗi ngày, làm đóa hoa tỏa hương thâm thúy điểm tô cho cuộc sống đặc thù làm “cây tre trung hiếu” chốn này, đứng cạnh mãi bên người, canh từng giấc ngủ cho người. Cũng là lời hứa hẹn nguyện sống xứng đáng với lời dạy của Người. Viễn Phương đã nói lên niềm ước mong của mình cũng như nguyện ước của tất cả mọi người dân Việt Nam muốn được gần bên Bác và phệ lên 1 chút:Ta bên Người, Người rạng ngời trong taTa bỗng phệ lên ở bên Người 1 chút.Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 5Bài thơ “Viếng lăng Bác” có mặt trên thị trường vào 5 1976, đây là thời khắc tổ quốc hòa bình, 2 miền hợp nhất, thi sĩ có cơ hội ra thăm lăng Bác. Bài thơ trình bày niềm kính trọng và tình mến thương và nuối tiếc của tác giả cũng như đồng bào miền Nam lúc ra thăm Bác. Bài thơ đã được nhiều nhạc sĩ phổ nhạc và thành công nhất là Hoàng Hiệp có cùng đầu đề.Khổ cuối của bài thơ trình bày sự nhớ thương và tâm nguyện của thi sĩ sau lúc viếng Bác và trở về miền Nam để tiếp diễn dựng xây, bảo vệ tổ quốc, bảo vệ miền Nam bền chí, máu lửa của quốc gia.“Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Khi phải rời miền Bắc, rời lăng Bác thi sĩ đã chẳng thể nào kìm được lòng mình nữa, tuôn trào nước mắt. Những khổ thơ ở trên đã diễn đạt xúc cảm mãnh liệt nhưng mà thi sĩ vẫn cố kìm nén trong tới khổ thơ cuối thì xúc cảm của thi sĩ đã tuôn theo dòng nước mắt tuôn rơi. Từ ngữ biểu cảm đã biểu hiện được nỗi xúc động trào dâng lên đến cực điểm.Từ cái nỗi xúc động đấy tác giả trình bày nguyện ước của mình:“Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Điệp ngữ “muốn làm” làm cho nhịp thơ nhanh, dập dồn, giúp tác giả trình bày được khát vọng mãnh liệt của mình. Khát vọng đấy được biểu hiện qua những hình ảnh thơ vừa đẹp vừa gợi cảm “con chim hót”, “đóa hoa tỏa hương”, “cây tre trung hiếu” tất cả để làm đẹp cho nơi Bác nằm, cũng như tác giả muốn dâng lên Bác những gì tinh hoa nhất của mình để Bác bình an, thanh thản trong giấc ngủ nghìn thu.Các từ “đâu đây”, “trong lăng”, “chốn này” càng nhấn mạnh thêm cái mong ước của tác giả được ở mãi bên Bác, quyến luyến ko muốn rời. Sự khao khát này của thi sĩ cũng là khao khát chung của rất nhiều người, bởi vì:“Ta bên người, người rạng ngời bên ta,Ta bỗng phệ ở bên người 1 chút”Viễn Phương cũng cảm thu được điều đấy lúc được ở bên Bác Hồ. Ấn tượng nhất trong khổ cuối là hình ảnh “cây tre trung hiếu”, cây tre này làm cho chúng ta nhớ lại hình ảnh “hàng tre” ở đầu bài thơ. Hai hình ảnh “hàng tre” và “cây tre trung hiếu” đã làm nên kết cấu đầu cuối tương ứng rất chặt chẽ. Giả dụ mỗi người là 1 cây tre trung hiếu thì cả dân tộc sẽ là hàng tre trung hiếu với Bác. Tác giả nhắc lại 1 lần nữa hình ảnh “cây tre” để nhấn mạnh tình cảm gắn bó, trung thành với Bác, nguyện suốt đời tiến hành lý tưởng của người và đây cũng chính là nguyện ước của cả dân tộc.Theo bước chân của thi sĩ Viễn Phương tính từ lúc tới lăng cho đến lúc ra về chúng ta trông thấy được dòng xúc cảm của thi sĩ trình bày 1 cách liền mạch và càng khi càng tăng trưởng. Nỗi đau cứ được dâng cao và tới khổ cuối thì dâng lên đến cực điểm, nỗi đau đó cũng chính là tiếng lòng của tất cả người dân Việt Nam.Tác giả chưa bao giờ có ước vọng sẽ làm điều gì đấy cao cả, kỳ vĩ nhưng mà chỉ là “con chim hót”, “đóa hoa tỏa hương” nhưng mà thôi, đấy là những hình ảnh hết sức bé nhỏ, bình dị nhưng mà đấy là tất cả những gì tác giả muốn, miễn là được ở bên Bác.Với hình ảnh “cây tre” ở khổ 1 là hình ảnh quật cường, bền chí thì tới khổ thơ cuối này hình ảnh “cây tre trung hiếu chốn này” là hình ảnh nghệ thuật nhân hóa, đấy là tấm lòng thành kính, trung thành của tác giả dâng lên Bác, hay nói rộng ra đấy là tình cảm của toàn dân tộc kính dâng lên người.Giả dụ ở mấy khổ trên đại từ nhân xưng chủ thể nói đến là tác giả, là “con” thì ở khổ cuối chủ thể đấy bị ẩn đi, chẳng phải tác giả ko nhắc đến nữa nhưng mà khi này chủ thể là tất cả người con Việt Nam chứ ko riêng gì tác giả nữa. Khổ cuối khép lại đấy là cảm giác chia tay, cách biệt về ko gian địa lý, thời kì nhưng mà nó lại gần cận trong ý chí và tình cảm, lòng trung hiếu.Bài thơ “Viếng lăng Bác” trình bày lòng thành kính và xúc động của thi sĩ lúc được vào viếng lăng Bác. Bài thơ có giọng điệu long trọng, nhiều hình ảnh ẩn dụ và gợi cảm, tiếng nói giản dị nhưng mà cô đúc. Bài thơ chính là tâm tư, là lời tri ân, sự hàm ơn của con dân gửi đến vị cha già mến yêu của dân tộc, cả đời gắn bó, sát cánh, hy sinh cho sự nghiệp của cả dân tộc.Cảm nhận ý nghĩa khổ 4 bài thơ Viếng lăng BácNếu ở khổ thơ đầu, thi sĩ giới thiệu mình là người con miền Nam thăm Bác thì trong khổ 4 bài thơ Viếng lăng Bác biểu hiện tâm cảnh quyến luyến của thi sĩ lúc rời xa lăng Bác. Nghĩ tới mai sau về miền Nam, xa Bác, xa Hà Nội, tình cảm của thi sĩ ko kìm giữ, ẩn giấu trong lòng nhưng mà được biểu hiện thể xuất hiện ngoài. Ý thơ trình bày nỗi niềm tha thiết và nguyện ước của thi sĩ muốn được mãi ở bên Bác. Đây là nguyện ước thành tâm, lời hứa hẹn thuỷ chung của thi sĩ với Bác. Đấy cũng là lời nói hộ ý nguyện của đồng bào miền Nam, của mỗi chúng ta phấn đấu đi theo lí tưởng cao đẹp và trục đường cách mệnh Bác đã vạch ra:”Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này… ”Khổ cuối khép lại những nỗi đau, mất mát nhưng mà cả dân tộc đã trải qua lúc nghe tin Bác từ trần (1969). Chỉ còn lại những giọt nước mắt của người con viếng muộn: Mai về miền Nam thương trào nước mắt. Nghĩ tới mai sau về miền Nam, nỗi thương xót trào rơi nước mắt. Không phải rưng rưng, rơm rớm, nhưng mà là trào, 1 xúc cảm thật thành tâm, mãnh liệt.Câu thơ “Mai về miền Nam thương trào nước mắt” như 1 lời từ biệt. Lời nói giản dị diễn đạt tình cảm sâu lắng, tha thiết. Từ “trào” diễn đạt xúc cảm thật mãnh liệt, luyến tiếc, quyến luyến ko muốn xa nơi Bác nghỉ. Đấy là ko chỉ là tâm cảnh của tác giả nhưng mà còn là của muôn triệu trái tim khác. Được gần Bác dù chỉ trong phút giây nhưng mà ko bao giờ ta muốn xa Bác bởi Người ấm áp quá, bao la quá.Nhà thơ ước vọng được là chim, là hoa, là cây nhưng mà tất cả là ở bên lăng, ở quanh lăng. Con chim dâng tiếng hót, đóa hoa dâng mùi hương, cây tre trung hiếu canh gác giấc ngủ êm ả. Điệp ngữ “muốn làm” cùng các hình ảnh đẹp của tự nhiên“con chim”, ”đóa hoa”, ”cây tre” đã trình bày ước vọng khẩn thiết, mãnh liệt của tác giả. Ước vọng đấy trình bày tình cảm thành kính, thiêng liêng của thi sĩ, 1 người con Nam Bộ, nhưng mà đấy cũng là tình cảm của dân chúng miền Nam, của dân tộc Việt Nam đối với Bác.Đặc thù là nguyện ước “Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này” để nhập vào hàng tre mênh mông, canh phòng giấc ngủ thiên thu của Người. Hình ảnh cây tre có thuộc tính biểu tượng 1 lần nữa nhắc lại khiến bài thơ có kết cấu đầu cuối tương ứng. Hình ảnh hàng tre quanh lăng Bác được lặp ở câu thơ cuối như mang thêm nghĩa mới, tạo ấn tượng thâm thúy, làm dòng xúc cảm được toàn vẹn.(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})“Cây tre trung hiếu” là hình ảnh ẩn dụ trình bày lòng mến yêu, sự trung thành vô biên với Bác, nguyện mãi mãi đi theo trục đường cách mệnh nhưng mà Người đã đưa đường chỉ lối. Đấy là lời hứa hẹn chung thủy của riêng thi sĩ và cũng là ý nguyện của đồng miền Nam, của mỗi chúng ta khái quát với Bác.Khổ 4 bài thơ ‘Viếng lăng Bác’ diễn đạt nỗi niềm tây nhưng mà mang tình cảm nói chung chung. Tác giả đã viết 1 loạt câu thơ ko chủ ngữ, nhấn mạnh 3 lần điệp ngữ muốn làm như 1 khát vọng khôn nguôi. Khát vọng của những người đã 1 lần được về thăm lăng, những người chưa 1 lần được tới thăm lăng nhưng mà tấm lòng luôn hướng về Bác mến yêu.

Xem thêm :  Những bài thơ tình buồn khiến bạn rung động rơi nước mắt

#Văn #mẫu #lớp #Phân #tích #khổ #cuối #bài #thơ #Viếng #lăng #Bác

[rule_2_plain]

[rule_2_plain]

#Văn #mẫu #lớp #Phân #tích #khổ #cuối #bài #thơ #Viếng #lăng #Bác

[rule_2_plain]

[rule_2_plain]

#Văn #mẫu #lớp #Phân #tích #khổ #cuối #bài #thơ #Viếng #lăng #Bác

[rule_3_plain]

[rule_3_plain]

#Văn #mẫu #lớp #Phân #tích #khổ #cuối #bài #thơ #Viếng #lăng #Bác

Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác, phân tách khổ 4 Viếng lăng Bác, phân tách khổ cuối Viếng lăng Bác mang đến 8 bài văn mẫu, kèm theo 2 dàn ý cụ thể. Qua đấy, giúp các em học trò lớp 9 rèn kĩ năng viết văn phân tách thật tốt.(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Khổ cuối Viếng lăng Bác là tâm cảnh nghẹn ngào, xúc cảm dâng trào mãnh liệt lúc rời lăng Bác. Khổ thơ cuối đã lấy đi nước mắt của biết bao người. Vậy mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Anh Dũng SEO để càng ngày càng học tốt môn Văn 9 và ôn thi vào lớp 10 đạt kết quả cao.Đề bài: Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn Phương.Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn PhươngDàn ý phân tách khổ thơ cuối bài Viếng lăng BácDàn ý 1Dàn ý 2Phân tích khổ thơ cuối bài Viếng lăng Bác ngắn gọnPhân tích xúc cảm của thi sĩ lúc rời lăng Bác qua khổ thơ cuốiPhân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác cụ thểPhân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 1Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 2Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 3Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 4Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 5Cảm nhận ý nghĩa khổ 4 bài thơ Viếng lăng Bác(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Dàn ý phân tách khổ thơ cuối bài Viếng lăng BácDàn ý 11. Mở bàiGiới thiệu về khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác.2. Thân bài- Tâm cảnh nghẹn ngào, xúc cảm trào dâng mãnh liệt lúc nghĩ tới phút giây rời lăng Bác để trở về miền Nam.Từ “thương” chứa đựng bao xúc cảm mến thương, kính trọng, cả những xót xa, quyến luyến.Xúc cảm nghẹn ngào, đầy quyến luyến của người con miền Nam trước phút giây chia xa.- Nguyện ước thành tâm, khẩn thiết của tác già:Muốn biến thành con chim, đóa hoa, cây tre trung hiếu để mãi bên Bác.Điệp từ “muốn làm” trình bày khao khát thành tâm, khẩn thiết của tác giả.Mai trở về miền Nam nhưng mà tấm lòng thành tâm đã được gửi lại toàn vẹn nơi lăng Bác.–> Ba câu thơ khuyết chủ ngữ đó như là lời thay mặt cho triệu triệu đồng bào Việt Nam bộc bạch xúc cảm thành kính, khẩn thiết đến lãnh tụ.3. Kết bàiCảm nhận chung.Dàn ý 2(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})I. Mở bài- Giới thiệu tư cách nhân phẩm đạo đức của chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại- Nêu vấn yêu cầu luận: Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác của thi sĩ Viễn PhươngII. Thân bài1. Giới thiệu nói chung chung về bài thơViếng Lăng Bác được thi sĩ Viễn Phương sáng tác 5 1976 lúc ông được vinh diệu cùng đoàn đại biểu miền Nam ra thủ đô Hà Nội viếng lăng Bác sau ngày tổ quốc hoàn toàn hợp nhất và lăng Bác vừa được xong xuôi.2. Phân tích nội dung khổ thơ cuối- Niềm cảm thương phệ lao:Mai về miền Nam thương trào nước mắt+ 1 tiếng “thương” của miền Nam là toàn vẹn tình cảm của người miền Nam đối với Bác.+ Thương là yêu là mến yêu là quý trọng cả cuộc đời cao thượng lớn lao của Bác đã dành hết cho dân cho nước cho sự nghiệp giải phóng dân tộc:Bác để tình thương cho chúng conMột đời thanh sạch chẳng vàng son+ Thương là xót xa vì nỗi đau mất mát đi người cha già mến yêu, nỗi đau đó trào dâng thành nước mắt, nhưng mà cả dân tộc Việt Nam ko kiềm lại được. Nỗi đau niềm tiếc thương của dân chúng Việt Nam đối với Bác làm cảm động cả tấm lòng trời đất lúc:Suốt mấy đêm dài đau tiễn đưaĐời tuôn nước mắt trời tuôn mưa=> Câu thơ như biểu hiện rất thành tâm nỗi xót thương vô biên bị kèm nén cho đến phút chia tay và tuôn thành dòng lệ.- Nguyện ước của tác giả:+ Trong xúc cảm nghẹn ngào, tâm cảnh quyến luyến đó, thi sĩ như muốn được hoá thân để mãi mãi bên Người:Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này+ Điệp ngữ “muốn làm” được nhắc đến 3 lần cộng với các hình ảnh liên tục con chim, đoá hoa, cây tre như để nói lên nguyện ước khẩn thiết của thi sĩ muốn là Bác yên lòng, muốn đền đáp công ơn trời biển của Người.(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})=> Nguyện ước của thi sĩ vừa thành tâm, thâm thúy đấy cũng chính là những xúc cảm của hàng triệu con người miền Nam trước lúc rời lăng Bác sau những lần tới thăm Người.III. Kết bài- Nêu cảm nhận của bản thân về khổ thơ:+ Khổ thơ thứ tư diễn đạt tâm cảnh quyến luyến của thi sĩ. Muốn ở mãi bên lăng Bác, nhưng mà tác giả cũng biết rằng tới khi phải trở về miền Nam, chỉ có cách gửi lòng mình bằng cách hóa thân, hòa nhập vào những cảnh vật ở bên lăng Bác để luôn được ở bên Người.Phân tích khổ thơ cuối bài Viếng lăng Bác ngắn gọnKhổ cuối (khổ thơ thứ tư) là xúc cảm của thi sĩ lúc ra về. Nhà thơ quyến luyến muốn được ở mãi bên lăng Bác. Lòng thương nhớ, chua xót kìm giữ tới bây giờ phút chia tay đã vỡ òa thành nước mắt: “Mai về miền Nam thương trào nước mắt”. Tình cảm chắp cánh cho mong ước, thi sĩ muốn được hóa thân, hòa nhập vào cảnh vật ở bên lăng Bác:Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này.Hình ảnh cây tre lặp lại tạo ấn tượng đậm nét và khiến cho dòng xúc cảm được toàn vẹn. Cây tre khách thể đã hòa nhập cùng cây tre chủ thể. Hình ảnh ẩn dụ này trình bày lòng mến yêu và trung thành vô biên đối với Bác, mãi mãi đi theo trục đường của Bác. Các điệp ngữ “muốn làm” cùng các hình ảnh thơ xếp sau nó tạo 1 nhạc thơ dập dồn, khẩn thiết diễn đạt tình cảm, khát vọng dâng trào mãnh liệt. Bài thơ tưởng khép lại trong sự cách biệt của ko gian nhưng mà lại tạo được sự gần cận trong tình cảm, ý chí. Đây cũng là những tình cảm thành tâm của mỗi người lúc vào viếng Bác, nhất là những người con miền Nam vốn cách biệt về ko gian, của cả những người nào chưa được tới lăng Bác nhưng mà lòng vẫn chân tình hướng về Người.Dù Bác đã ra đi nhưng mà Bác sẽ còn sống mãi trong trái tim của Viễn Phương nói riêng, dân chúng Việt Nam ta khái quát. Nguyện ước cao đẹp được hóa thân để được bên Bác cũng là nguyện ước cuốn hút nhất, chất chứa toàn vẹn tấm lòng trân quý của dân chúng ta.Phân tích xúc cảm của thi sĩ lúc rời lăng Bác qua khổ thơ cuối(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Mong mỏi bao lăm 5, nay mới có cơ hội ra thăm lăng Bác, thi sĩ chất chứa biết bao hàn ôn và tình cảm kính yêu. Khoảnh khắc thăm viếng ngắn ngủi khiến thi sĩ hết sức xúc động và luyến tiếc. Khổ thơ thứ tư diễn đạt tâm cảnh quyến luyến của thi sĩ muốn được ở mãi bên lăng Bác.“Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Câu thơ “Mai về miền Nam dâng trào nước mắt” như 1 lời từ biệt. Lời nói giản dị diễn đạt tình cảm sâu lắng. Từ “trào” diễn đạt xúc cảm thật mãnh liệt, luyến tiếc, quyến luyến ko muốn xa nơi Bác nghỉ. Nhà thơ muốn được trong nhìn tưởng tượng Bác, hồi ức lại biết bao kỉ niệm, tỏ bày biết bao tình yêu quý. Đấy cũng là tâm cảnh của muôn triệu con tim bé bỏng cùng chung nỗi đau ko khác gì tác giả. Được gần bác dù chỉ trong phút giây nhưng mà ko bao giờ ta muốn xa Bác bởi người ấm áp quá, bao la quá.Nguyện ước thành kính của Viễn Phương cùng là ước mong chung của những người đã hoặc chưa 1 lần nào gặp Bác. Dẫu biết vậy nhưng mà thi sĩ phải rời xa lăng Bác để trở về miền Nam, tiếp diễn nhiệm vụ cùng dân chúng xây dựng và bảo vệ quốc gia. người lính 5 xưa với tình cảm phệ lao đã nguyện ước được ở lại và gắn kết cục đời mình với cuộc đời phệ của dân tộc:“Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Tác giả “muốn làm con chim hót” để dâng tiếng hát ru giấc Bác ngủ. Đấy là âm thanh của tự nhiên, rất đẹp tươi và trong sạch; “muốn làm đoá hoa” toả hương thơm thanh cao nơi Bác yên nghỉ, góp hương sắc cùng nghìn vạn đóa hoa khác trong vườn hoa tổ quốc; “muốn làm cây trẻ trung hiếu” ở bên lăng Bác, biến thành người lính trung kiên mãi mãi canh giấc bác ngủ..Điệp từ “muốn làm” được lặp lại nhiều lần biểu cảm trực tiếp và gián tiếp tình cảm phệ lao của thi sĩ đối với Bác Hồ mến yêu, vị cha già lớn lao của dân tộc, trình bày tâm cảnh quyến luyến, ước vọng, sự tình nguyện thành tâm của tác giả.Hình ảnh cây tre mở ra ở đầu bài thơ rồi khép lại bài thơ 1 cách khôn khéo. Hình ảnh cây tre là biểu trưng của ý thức tranh đấu quả cảm, quật cường, nhựa sống bền chí, dai sức của dân tộc. “Muốn làm cây tre” là khát vọng hóa thân thành 1 phần thiêng liêng của tổ quốc. Cùng lúc, đấy cũng là lời hứa hẹn, là phấn đấu tiếp diễn tiến hành di nguyện của Bác: xây dựng và bảo vệ tổ quốc bền vững trong thời đại mới, của tác giả.Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác cụ thểPhân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 1Bác Hồ, vị cha già mến yêu của dân tộc luôn là niềm kiêu hãnh của triệu triệu người dân Việt Nam. Dù đã đi xa, thế nhưng mà Người vẫn luôn sống mãi trong trái tim dân chúng, biến thành nguồn cảm hứng bất tận cho văn học. Cùng viết về Bác, “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương nổi trội với cảm xúc và sự trân trọng của người nhà thơ đối với vị cha già. Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác, ta sẽ thấy được mong ước bé nhỏ của tác giả đối với Hồ Chủ tịch.(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Nhà thơ Viễn Phương ( 1928 – 2005) tên thật là Phan Thanh Viễn, sinh ra và phệ lên tại An Giang. Trong kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mĩ, ông hoạt động ở chiến trận Nam Bộ. Thời chống Mỹ cứu nước, ông ko chỉ là 1 người chiến sĩ nhưng mà còn là 1 cây bút có mặt sớm nhất của lực lượng văn nghệ giải phóng khu vực miền Nam. 5 1952, lúc Nam Bộ tổ chức giải thưởng tổng kết văn chương nghệ thuật, trường ca “Chiến thắng Hòa Bình” của thi sĩ đã đạt giải nhị. Thời gian sau, Chi hội văn nghệ Nam Bộ được thành lập, Viễn Phương đã được bầu vào Ban chấp hành. 1 số tác phẩm điển hình của ông có thể kể tới như: “Như mây mùa xuân, “Anh hùng mìn gạt”, “Lòng mẹ”,… Sinh ra và phệ lên tại miền Tây sông nước, thơ Viễn Phương cũng in đậm cá tính và tâm hồn của nơi đây. Các tác phẩm của ông rất giàu xúc cảm nhưng mà ko bi quan. Thơ ông nền nã, thầm thì, bâng khuâng, như là lời tâm tư, rủ rỉ với độc giả. Thành ra, mỗi tác phẩm của ông đều được bạn đọc thích thú và trân trọng.Bài thơ “Viếng Lăng Bác” được tác giả Viễn Phương sáng tác vào tháng 4 5 1976, lúc tổ quốc đã giành chiến thắng vang dội trước đế quốc Mỹ.. Sau ngày tổ quốc hoàn toàn hợp nhất, lăng Bác vừa được xong xuôi, ông được vinh diệu cùng đoàn đại biểu miền Nam ra thủ đô Hà Nội viếng lăng Bác. Tác phẩm được in trong tập thơ “Như mây mùa xuân”, xuất bản 5 1978.Bài thơ “Viếng lăng Bác” là nỗi xúc động, yêu quý khôn nguôi của Viễn Phương đối với vị cha già dân tộc. Đấy là những xúc cảm mãnh liệt lúc đứng trước ko gian, cảnh vật bên ngoài lăng; trước đoàn người vào lăng viếng Bác; lúc vào lăng, nhận ra di thể của Bác. Và sau cuối, khổ thơ cuối là những xúc cảm lắng đọng trước khi ra về. Đây cũng là khổ thơ trình bày ước mong bé nhỏ, được ở bên Bác, ko nỡ rời xa của thi sĩ:“Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Trước hết, khổ thơ trình bày niềm cảm thương phệ lao của tác giả lúc phải chia xa Bác:“Mai về miền Nam thương trào nước mắt”Ngôn ngữ Việt phong phú hết sức. Từ “thương” có nhẽ là từ đặc thù nhưng mà ko 1 tiếng nói nào có thể giải nghĩa, lí giải được. Chỉ 1 tiếng tiếng “thương” thôi, tình cảm của dân chúng miền Nam đối với Bác đã được bộc bạch 1 cách hết sức toàn vẹn. Đấy là niềm yêu kính, là quý trọng cả cuộc đời cao thượng, lớn lao của Hồ Chủ tịch. Người đã dành hết cả đời mình cho dân, cho nước, cho sự nghiệp giải phóng của dân tộc. Là sự hi sinh ko tiếc mình của người cha già thầm lặng, nhiều trằn trọc:“Bác để tình thương cho chúng conMột đời thanh sạch chẳng vàng son”Đấy còn là sự xót xa, đớn đau của tác giả nói riêng và dân chúng Việt Nam khái quát. Giờ đây, chúng ta đã mãi mãi mất đi người cha già mến yêu. Nỗi đau đó, sau những kìm giữ trong suốt cuộc hành trình về với Bác, giờ đây lúc phải chia xa đã “trào nước mắt”. Mọi xót thương dồn nén lại, tuôn trào. Và ko chỉ con người mới xót thương, nghe đâu tự nhiên đất trời cũng đã chạnh lòng:“Suốt mấy đêm dài đau tiễn đưaĐời tuôn nước mắt trời tuôn mưa”(Tố Hữu)Chỉ với 1 câu thơ 8 chữ, tình cảm của thi sĩ Viễn Phương đã được biểu hiện rất thành tâm. Đấy là nỗi xót thương vô biên sau lúc bị kìm giữ đã tuôn thành dòng lệ trong phút giây chia tay.Không chỉ bộc bạch xúc cảm 1 cách thuần tuý, tác giả Viễn Phương còn trình bày nguyện ước bé nhỏ được ở bên Bác:(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})“Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Trong phút giây chia xa đầy quyến luyến, xúc cảm nghẹn ngào của thi sĩ đã khiến tác ví thử muốn được hóa thân để mãi mãi bên Người. Ở đây, tác giả đã sử dụng liên tục 3 lần điệp ngữ “muốn làm”. Cộng với đấy, các hình ảnh con chim, đoá hoa, cây tre được lồng ghép và sử dụng đầy ý đồ. Tất cả đã nói lên nguyện ước khẩn thiết của thi sĩ. Ông muốn Bác được yên lòng ngơi nghỉ, còn mình thì muốn đền đáp công ơn trời biển của Người. Tác giả ko ước mong gì quá phệ lao nhưng mà chỉ mong được ở bên Bác mỗi ngày, biến thành con chim, cành tre thầm lặng, thầm lặng. Điều này đã cho thấy sự thấu hiểu của tác giả về Bác.Tác giả muốn làm “con chim” để hót quanh lăng Bác. Tiếng chim đó sẽ như lời mến thương của dân chúng Việt Nam ở bên, bầu bạn với Người. Cánh chim đó cũng là cánh chim của tự do, hoà bình, là minh chứng cho khát vọng độc lập thuở hàn vi Bác đã hằng mong mỏi. Không ước làm ánh mặt trời, là cái gì phệ lao nhưng mà chỉ là cánh chim ko mỏi, bé nhỏ nhưng mà lại mạnh bạo và bền chí hết sức.Tác giả còn ước được làm “đóa hoa” luôn “tỏa hương đâu đây”. Sinh thời, Bác rất yêu hoa. Và nghe đâu hiểu được tâm ý này, thi sĩ Viễn Phương đã ước được hóa thân thành sự vật thân thuộc và ý nghĩa đó. Không làm cây hoa, cành hoa nhưng mà chỉ ước làm 1 “đóa hoa” giữa rừng hoa tươi đẹp. Đóa hoa đó còn không phải có tên gọi, màu sắc, hương thơm chi tiết. Chỉ là 1 đóa hoa vô danh, thế nhưng mà luôn tỏa hương, làm đẹp cho đời. Tác ví thử muốn nhấn mạnh rằng dân chúng Việt Nam, ko phân biệt dân tộc giới tính, nghề nghiệp, đều tươi đẹp và xứng đáng trân trọng.Ở đây, tác giả đã sử dụng kết cấu đầu cuối cho bài thơ. Khởi đầu là “hàng tre mênh mông”, chấm dứt cũng là “cây tre trung hiếu”. Cũng như cánh chim, đóa hoa, tác giả vẫn chỉ ước làm “cây tre trung hiếu chốn này” giữa hàng triệu cây tre khác. Nhân dân Việt Nam sẽ luôn đứng cộng với nhau, kết đoàn, bền chí trước mọi lay chuyển. Đấy cũng chính là mong mỏi của Bác khi sinh tiền. Những ước nguyện bé nhỏ đó của tác giả Viễn Phương vừa thành tâm lại vừa thâm thúy. Đấy cũng chính là những xúc cảm và mong muốn của hàng triệu con người miền Nam, của toàn thể dân chúng Việt Nam trước lúc rời lăng Bác sau những lần tới thăm Người.Với tiếng nói giàu xúc cảm cùng những hình ảnh tiêu biểu, khổ cuối bài thơ “Viếng lăng Bác” đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc mạnh bạo. Đấy là niềm nuối tiếc, bâng khuâng cùng những mong mỏi đau đáu của tác giả – cũng chính là ước nguyện của triệu triệu người dân Việt Nam với Bác. Có hàng ngàn bài thơ viết về Bác, thế nhưng mà Viễn Phương với áng thơ dịu nhẹ của mình vẫn giữ địa điểm chẳng thể thay thế, làm đẹp hơn kho tàng văn học về Bác.Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 2Sau bao lăm xúc cảm của 1 người con lần đầu ra thăm người cha của mình ngày giờ đây đã tới khi phải rời xa. Xúc cảm đó của thi sĩ Viễn Phương đã trình bày qua khổ thơ cuối bài thơ “Viếng lăng Bác” với bao ước vọng thành kính.Bài thơ được sáng tác 5 1976 sau lúc cuộc kháng chiến chống Mỹ chấm dứt, tổ quốc được hợp nhất, lăng chủ tịch Hồ Chí Minh cũng vừa khánh thành. Tác giả ra thăm miền Bắc vào lăng viếng Bác Hồ. Bài thơ chính là niềm xúc động thiêng liêng thành kính, lòng hàm ơn và kiêu hãnh pha lẫn nỗi xót đau của tác giả từ miền Nam ra viếng lăng Bác. Cuộc hành trình đó đã tới khi phải ra về với câu thơ đầy xúc động:“Mai về miền Nam thương trào nước mắt”Là 1 câu thơ nhưng mà cũng là 1 lời từ biệt của người con lúc phải xa cha lần nữa. Lời từ biệt đó thật nghẹn ngào sâu lắng. Lời nói giản dị diễn đạt tình cảm của thi sĩ dành cho Bác cũng như của tất cả mọi người lúc phải rời lăng. Từ “trào” diễn đạt xúc cảm mãnh liệt, luyến tiếc, quyến luyến ko muốn rời xa nơi Bác nghỉ. Đấy là tâm cảnh của muôn triệu con tim bé bỏng cùng chung nỗi đau ko khác gì tác giả. Được gần Bác dù chỉ trong phút giây nhưng mà ko bao giờ ta muốn xa Bác bởi người ấm áp quá, bao la quá. Nhưng dù muốn hay ko thì phút giây ngắn ngủi được gặp Bác cũng hết sức thiêng liêng. Đã tới khi dòng người vào lăng viếng Bác phải ra về.(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Trong niềm xúc động nghẹn ngào đấy là những nguyện ước thành kính của Viễn Phương cũng là ước mong chung của những người đã hoặc chưa được 1 lần gặp Bác:“Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này”Những nguyện ước của thi sĩ thật đáng quý biết bao! Nhà thơ muốn làm con chim hót để mang âm thanh của tự nhiên, đẹp tươi, trong sạch tới với nơi Bác nghỉ. Tác giả muốn làm 1 đóa hoa tỏa hương thơm thanh cao. Muốn làm 1 cây tre trung hiếu giữ mãi giấc ngủ bình an cho Người. Hình ảnh cây tre quả thực là 1 hình ảnh đẹp và được khép lại rất khéo ở cuối bài thơ. Ở đầu bài thơ, thi sĩ cũng khởi đầu bằng hình ảnh hàng tre, đấy là hình ảnh lúc tác giả nhận ra lúc vào lăng. Đấy cũng là hình ảnh biểu trưng cho con người Việt Nam, dân tộc Việt Nam. Nhưng chấm dứt bài thơ là hình ảnh cây tre trung hiếu canh phòng cho giấc ngủ bình an của Bác. Cây tre như người lính trung thành, hàng ngày, ngày đêm vẫn đứng ở đấy. Hình ảnh cây tre đã hình thành kết cấu đầu cuối tương ứng. Điệp từ “Muốn làm” được nhắc lại 3 lần biểu cảm trực tiếp và gián tiếp tâm cảnh quyến luyến, ước vọng và sự tình nguyện thành tâm của tác giả. Nguyện ước đấy được biểu hiện ra từ tận sâu đáy lòng của thi sĩ Viễn Phương.Khổ thơ cuối bài Viếng lăng Bác là tâm cảnh quyến luyến của thi sĩ muốn ở mãi ở bên lăng Bác ko muốn rời xa nơi Bác yên nghỉ. Cùng lúc là niềm ước nguyện của Viễn Phương muốn sống 1 cuộc đời đẹp tươi để biến thành những bông hoa dâng lên Bác.Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 3Bài thơ Viếng lăng Bác đã trình bày nỗi niềm xúc động, lòng hàm ơn thâm thúy của Viễn Phương – 1 thi sĩ miền Nam lần đầu ra Hà Nội và hòa vào dòng người vào lăng viếng Bác. Cấu trúc của bài thơ như 1 hành trình mô tả phút giây lúc tác giả đứng trước lăng, lúc xếp hàng và lúc đứng trước di thể của Bác. Khổ thơ chấm dứt bài thơ là 1 dấu lặng chấm dứt hành trình đó, biểu hiện niềm quyến luyến của Viễn Phương lúc tạm biệt Bác trở về miền Nam:Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này.Dòng thơ trước tiên cất lên bỗng trào dâng mãnh liệt xúc cảm nghẹn ngào, như rưng rưng hàng lệ nơi khóe mắt: “Mai về miền Nam thương trào nước mắt”. Chỉ 1 chữ “thương” thân thuộc gắn với câu nói của người miền Nam nhưng mà như gói trọn biết bao thương mến, xót xa và kính trọng. Câu thơ cất lên nhưng mà như nghẹn lại, xót xa tới hết sức.Tiếc nuối có, nhớ thương có, do vậy nhưng mà đối tượng trữ tình từ biệt nhưng mà vẫn khắc khoải quyến luyến, bộc bạch nguyện ước tư nhân:Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này.Điệp ngữ “muốn làm” được nhắc đi nhắc lại tới 3 lần cùng nhịp thơ dập dồn trình bày khát khao thành tâm, khẩn thiết của tác giả. Muốn làm con chim, đóa hoa tỏa hương, cây tre trung hiếu, tất cả đều là những sự vật đời thường giản dị, gắn liền với tự nhiên gần cận. Muốn làm con chim để để mang tai mang tiếng hót vui vẻ tới với Bác, làm đóa hoa để tỏa hương điểm tô cuộc đời, đặc thù là cây tre gần cận ẩn dụ cho vẻ đẹp chung thủy, son sắt của người Việt. Hình ảnh cây tre hiện ra ở đầu bài thơ được nhấn mạnh với kết cấu đầu cuối tương ứng như 1 lời thề sắt son của thi sĩ nói riêng, dân chúng Việt Nam khái quát nguyện đi theo trục đường của Bác. Mai trở về miền Nam nhưng mà tấm lòng thành tâm đã được gửi lại toàn vẹn nơi lăng Bác. Ba câu thơ khuyết chủ ngữ đó như là lời thay mặt cho triệu triệu đồng bào Việt Nam bộc bạch xúc cảm thành kính, khẩn thiết đến lãnh tụ.Cả bài thơ là tiếng lòng của người con ra thăm lăng Bác, đặc thù xúc cảm đó được kết tinh trong khổ thơ cuối. Dù Bác đã ra đi nhưng mà Bác sẽ còn sống mãi trong trái tim của Viễn Phương nói riêng, dân chúng Việt Nam ta khái quát. Nguyện ước cao đẹp được hóa thân để được bên Bác cũng là nguyện ước cuốn hút nhất, chất chứa toàn vẹn tấm lòng trân quý của dân chúng ta.Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 4Tháp Mười cuốn hút nhất bông senViệt Nam cuốn hút nhất có tên Bác HồNhững câu thơ của thi sĩ Bảo Định Giang là những nét vẽ tài giỏi về tư cách nhân phẩm đạo đức của chủ tịch Hồ Chí Minh lớn lao. Dân tộc Việt Nam mãi mãi kiêu hãnh vì có 1 vị cha già mến yêu cả cuộc đời đã góp sức cho đất nước tổ quốc. Tri ân người rất nhiều văn nghệ sĩ đã có những vần thơ đẹp truyền tụng Bác. Trong đấy bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn Phương chính là tấm lòng thầm kính ngưỡng vọng là nén tâm nhang nhưng mà thi sĩ ngưỡng vọng dâng lên Bác mến yêu. Bài thơ chấm dứt với dòng xúc cảm:“Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này”Bài thơ Viếng lăng Bác được Viễn Phương sáng tác trong dịp tác giả tới thăm nơi yên nghỉ rốt cục của Bác Hồ. Bài thơ trình bày niềm xúc động thành tâm, lòng yêu kính, hàm ơn thâm thúy và nỗi niềm nhớ thương Bác Hồ của thi sĩ lúc được tới viếng lăng Bác. Tới khổ cuối của bài thơ Viễn Phương đã biểu hiện niềm quyến luyến thương tiếc lúc tạm biệt Bác trở về miền Nam.Thương là xót xa vì nỗi đau mất mát đi người cha già mến yêu, nỗi đau đó trào dâng thành nước mắt, nhưng mà cả dân tộc Việt Nam ko kiềm lại được. Nỗi đau niềm tiếc thương của dân chúng Việt Nam đối với Bác làm cảm động cả tấm lòng trời đất lúc:(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})Suốt mấy đêm dài đau tiễn đưaĐời tuôn nước mắt trời tuôn mưaTrong khoảnh khắc xúc động thiêng liêng, đứng trước sự lớn lao sự hi sinh, lòng tận tụy của Người khiến thi sĩ xúc động tình nguyện muốn hiến dâng cuộc đời mình:Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn nàyChân bước đi nhưng mà lòng còn ngoảnh lại, quyến luyến ko muốn rời, sức mạnh trị giá đạo đức Hồ Chí Minh níu kéo lòng người hầu lại. Điệp ngữ “muốn làm” lặp đi lặp lại đã diễn đạt tâm cảnh vừa quyến luyến nhưng mà cũng đầy nguyện ước. Nhà thơ ước nguyện làm con chim hót góp tiếng hát mang thú vui tới cho Bác mỗi ngày, làm đóa hoa tỏa hương thâm thúy điểm tô cho cuộc sống đặc thù làm “cây tre trung hiếu” chốn này, đứng cạnh mãi bên người, canh từng giấc ngủ cho người. Cũng là lời hứa hẹn nguyện sống xứng đáng với lời dạy của Người. Viễn Phương đã nói lên niềm ước mong của mình cũng như nguyện ước của tất cả mọi người dân Việt Nam muốn được gần bên Bác và phệ lên 1 chút:Ta bên Người, Người rạng ngời trong taTa bỗng phệ lên ở bên Người 1 chút.Phân tích khổ cuối Viếng lăng Bác – Mẫu 5Bài thơ “Viếng lăng Bác” có mặt trên thị trường vào 5 1976, đây là thời khắc tổ quốc hòa bình, 2 miền hợp nhất, thi sĩ có cơ hội ra thăm lăng Bác. Bài thơ trình bày niềm kính trọng và tình mến thương và nuối tiếc của tác giả cũng như đồng bào miền Nam lúc ra thăm Bác. Bài thơ đã được nhiều nhạc sĩ phổ nhạc và thành công nhất là Hoàng Hiệp có cùng đầu đề.Khổ cuối của bài thơ trình bày sự nhớ thương và tâm nguyện của thi sĩ sau lúc viếng Bác và trở về miền Nam để tiếp diễn dựng xây, bảo vệ tổ quốc, bảo vệ miền Nam bền chí, máu lửa của quốc gia.“Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Khi phải rời miền Bắc, rời lăng Bác thi sĩ đã chẳng thể nào kìm được lòng mình nữa, tuôn trào nước mắt. Những khổ thơ ở trên đã diễn đạt xúc cảm mãnh liệt nhưng mà thi sĩ vẫn cố kìm nén trong tới khổ thơ cuối thì xúc cảm của thi sĩ đã tuôn theo dòng nước mắt tuôn rơi. Từ ngữ biểu cảm đã biểu hiện được nỗi xúc động trào dâng lên đến cực điểm.Từ cái nỗi xúc động đấy tác giả trình bày nguyện ước của mình:“Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này…”Điệp ngữ “muốn làm” làm cho nhịp thơ nhanh, dập dồn, giúp tác giả trình bày được khát vọng mãnh liệt của mình. Khát vọng đấy được biểu hiện qua những hình ảnh thơ vừa đẹp vừa gợi cảm “con chim hót”, “đóa hoa tỏa hương”, “cây tre trung hiếu” tất cả để làm đẹp cho nơi Bác nằm, cũng như tác giả muốn dâng lên Bác những gì tinh hoa nhất của mình để Bác bình an, thanh thản trong giấc ngủ nghìn thu.Các từ “đâu đây”, “trong lăng”, “chốn này” càng nhấn mạnh thêm cái mong ước của tác giả được ở mãi bên Bác, quyến luyến ko muốn rời. Sự khao khát này của thi sĩ cũng là khao khát chung của rất nhiều người, bởi vì:“Ta bên người, người rạng ngời bên ta,Ta bỗng phệ ở bên người 1 chút”Viễn Phương cũng cảm thu được điều đấy lúc được ở bên Bác Hồ. Ấn tượng nhất trong khổ cuối là hình ảnh “cây tre trung hiếu”, cây tre này làm cho chúng ta nhớ lại hình ảnh “hàng tre” ở đầu bài thơ. Hai hình ảnh “hàng tre” và “cây tre trung hiếu” đã làm nên kết cấu đầu cuối tương ứng rất chặt chẽ. Giả dụ mỗi người là 1 cây tre trung hiếu thì cả dân tộc sẽ là hàng tre trung hiếu với Bác. Tác giả nhắc lại 1 lần nữa hình ảnh “cây tre” để nhấn mạnh tình cảm gắn bó, trung thành với Bác, nguyện suốt đời tiến hành lý tưởng của người và đây cũng chính là nguyện ước của cả dân tộc.Theo bước chân của thi sĩ Viễn Phương tính từ lúc tới lăng cho đến lúc ra về chúng ta trông thấy được dòng xúc cảm của thi sĩ trình bày 1 cách liền mạch và càng khi càng tăng trưởng. Nỗi đau cứ được dâng cao và tới khổ cuối thì dâng lên đến cực điểm, nỗi đau đó cũng chính là tiếng lòng của tất cả người dân Việt Nam.Tác giả chưa bao giờ có ước vọng sẽ làm điều gì đấy cao cả, kỳ vĩ nhưng mà chỉ là “con chim hót”, “đóa hoa tỏa hương” nhưng mà thôi, đấy là những hình ảnh hết sức bé nhỏ, bình dị nhưng mà đấy là tất cả những gì tác giả muốn, miễn là được ở bên Bác.Với hình ảnh “cây tre” ở khổ 1 là hình ảnh quật cường, bền chí thì tới khổ thơ cuối này hình ảnh “cây tre trung hiếu chốn này” là hình ảnh nghệ thuật nhân hóa, đấy là tấm lòng thành kính, trung thành của tác giả dâng lên Bác, hay nói rộng ra đấy là tình cảm của toàn dân tộc kính dâng lên người.Giả dụ ở mấy khổ trên đại từ nhân xưng chủ thể nói đến là tác giả, là “con” thì ở khổ cuối chủ thể đấy bị ẩn đi, chẳng phải tác giả ko nhắc đến nữa nhưng mà khi này chủ thể là tất cả người con Việt Nam chứ ko riêng gì tác giả nữa. Khổ cuối khép lại đấy là cảm giác chia tay, cách biệt về ko gian địa lý, thời kì nhưng mà nó lại gần cận trong ý chí và tình cảm, lòng trung hiếu.Bài thơ “Viếng lăng Bác” trình bày lòng thành kính và xúc động của thi sĩ lúc được vào viếng lăng Bác. Bài thơ có giọng điệu long trọng, nhiều hình ảnh ẩn dụ và gợi cảm, tiếng nói giản dị nhưng mà cô đúc. Bài thơ chính là tâm tư, là lời tri ân, sự hàm ơn của con dân gửi đến vị cha già mến yêu của dân tộc, cả đời gắn bó, sát cánh, hy sinh cho sự nghiệp của cả dân tộc.Cảm nhận ý nghĩa khổ 4 bài thơ Viếng lăng BácNếu ở khổ thơ đầu, thi sĩ giới thiệu mình là người con miền Nam thăm Bác thì trong khổ 4 bài thơ Viếng lăng Bác biểu hiện tâm cảnh quyến luyến của thi sĩ lúc rời xa lăng Bác. Nghĩ tới mai sau về miền Nam, xa Bác, xa Hà Nội, tình cảm của thi sĩ ko kìm giữ, ẩn giấu trong lòng nhưng mà được biểu hiện thể xuất hiện ngoài. Ý thơ trình bày nỗi niềm tha thiết và nguyện ước của thi sĩ muốn được mãi ở bên Bác. Đây là nguyện ước thành tâm, lời hứa hẹn thuỷ chung của thi sĩ với Bác. Đấy cũng là lời nói hộ ý nguyện của đồng bào miền Nam, của mỗi chúng ta phấn đấu đi theo lí tưởng cao đẹp và trục đường cách mệnh Bác đã vạch ra:”Mai về miền Nam thương trào nước mắtMuốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâyMuốn làm cây tre trung hiếu chốn này… ”Khổ cuối khép lại những nỗi đau, mất mát nhưng mà cả dân tộc đã trải qua lúc nghe tin Bác từ trần (1969). Chỉ còn lại những giọt nước mắt của người con viếng muộn: Mai về miền Nam thương trào nước mắt. Nghĩ tới mai sau về miền Nam, nỗi thương xót trào rơi nước mắt. Không phải rưng rưng, rơm rớm, nhưng mà là trào, 1 xúc cảm thật thành tâm, mãnh liệt.Câu thơ “Mai về miền Nam thương trào nước mắt” như 1 lời từ biệt. Lời nói giản dị diễn đạt tình cảm sâu lắng, tha thiết. Từ “trào” diễn đạt xúc cảm thật mãnh liệt, luyến tiếc, quyến luyến ko muốn xa nơi Bác nghỉ. Đấy là ko chỉ là tâm cảnh của tác giả nhưng mà còn là của muôn triệu trái tim khác. Được gần Bác dù chỉ trong phút giây nhưng mà ko bao giờ ta muốn xa Bác bởi Người ấm áp quá, bao la quá.Nhà thơ ước vọng được là chim, là hoa, là cây nhưng mà tất cả là ở bên lăng, ở quanh lăng. Con chim dâng tiếng hót, đóa hoa dâng mùi hương, cây tre trung hiếu canh gác giấc ngủ êm ả. Điệp ngữ “muốn làm” cùng các hình ảnh đẹp của tự nhiên“con chim”, ”đóa hoa”, ”cây tre” đã trình bày ước vọng khẩn thiết, mãnh liệt của tác giả. Ước vọng đấy trình bày tình cảm thành kính, thiêng liêng của thi sĩ, 1 người con Nam Bộ, nhưng mà đấy cũng là tình cảm của dân chúng miền Nam, của dân tộc Việt Nam đối với Bác.Đặc thù là nguyện ước “Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này” để nhập vào hàng tre mênh mông, canh phòng giấc ngủ thiên thu của Người. Hình ảnh cây tre có thuộc tính biểu tượng 1 lần nữa nhắc lại khiến bài thơ có kết cấu đầu cuối tương ứng. Hình ảnh hàng tre quanh lăng Bác được lặp ở câu thơ cuối như mang thêm nghĩa mới, tạo ấn tượng thâm thúy, làm dòng xúc cảm được toàn vẹn.(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({})“Cây tre trung hiếu” là hình ảnh ẩn dụ trình bày lòng mến yêu, sự trung thành vô biên với Bác, nguyện mãi mãi đi theo trục đường cách mệnh nhưng mà Người đã đưa đường chỉ lối. Đấy là lời hứa hẹn chung thủy của riêng thi sĩ và cũng là ý nguyện của đồng miền Nam, của mỗi chúng ta khái quát với Bác.Khổ 4 bài thơ ‘Viếng lăng Bác’ diễn đạt nỗi niềm tây nhưng mà mang tình cảm nói chung chung. Tác giả đã viết 1 loạt câu thơ ko chủ ngữ, nhấn mạnh 3 lần điệp ngữ muốn làm như 1 khát vọng khôn nguôi. Khát vọng của những người đã 1 lần được về thăm lăng, những người chưa 1 lần được tới thăm lăng nhưng mà tấm lòng luôn hướng về Bác mến yêu.

Xem thêm :  Thơ về an giang, châu đốc hay ❤️️bài thơ về quê hương


Viếng lăng bác – Ngữ văn 9 – Cô Phạm Lan Anh (HAY NHẤT)


? Đăng ký khóa học của thầy cô VietJack giá từ 250k tại: https://bit.ly/30CPP9X.
?Tải app VietJack để xem các bài giảng khác của thầy cô. Link tải: https://vietjack.onelink.me/hJSB/30701ef0
☎️ Hotline hỗ trợ: 084 283 4585
Ngữ văn 9 Viếng lăng bác
Viếng lăng bác là bài học hay trong chương trình Ngữ văn 9. Video bài giảng này, cô sẽ giúp các em nắm vững được kiến thức trọng tâm bài học. Qua đó, cô cùng các em rút ra được nội dung bài đọc và giá trị nghệ thuật của tác phẩm.Từ đó, các em cảm nhận và rút ra nhận xét gì qua tác phẩm. Chú ý theo dõi bài giảng của cô nhé !
Đăng kí mua khóa học của cô tại: https://m.me/hoc.cung.vietjack
Học trực tuyến tại: https://khoahoc.vietjack.com/
Fanpage: https://www.facebook.com/hoc.cung.vietjack/
vietjack, nguvan9, vienglangbac
▶ Danh sách các bài học môn Ngữ Văn 9 Cô Phạm Lan Anh:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7Xmux8DJ4ZBtcXoNcWzRH5
▶ Danh sách các bài học môn Toán học 9 Cô Nguyễn Thu Hà:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7VJEQ25gKtpc3EOjfxDYDyT
▶ Danh sách các bài học môn Toán học 9 Thầy Đinh Trường Giang:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7VbfDLA58MmDyT5sMWq_1Wk
▶ Danh sách các bài học môn Địa lý 9 Cô Nguyễn Thị Hằng:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7W8ZMc78d9uhaxz9fWuJww_
▶ Danh sách các bài học môn Sinh học 9 Cô Đỗ Chuyên:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7WEwIKc548fCxYWIhQhoTXy
▶ Danh sách các bài học môn Tiếng anh 9 Cô Phạm Thị Hồng Linh:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7Vy5uT6ZlHtfhsb7FSx7JIi
▶ Danh sách các bài học môn Vật lý 9 Cô Lê Minh Phương:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7W6wjXWKbhViVzp8KYYaOOh
▶ Danh sách các bài học môn Ngữ văn 9 Cô Nguyễn Dung:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7XQbH4Y7y2oKitxPLdumJsG
▶ Danh sách các bài học môn Ngữ văn 9 Cô Nguyễn Ngọc Anh:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7VK57bTSU8DHSoJkdtQfE
▶ Danh sách các bài học môn Toán học 9 Cô Phạm Thị Huệ Chi:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7XCAc50Mt24i3iKwfyHSOW2
▶ Danh sách các bài học môn Toán học 9 Cô Vương Thị Hạnh:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7VJmCOho_xbeGJth0COVhyD
▶ Danh sách các bài học môn Hóa học 9 Cô Phạm Huyền:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7Xrg5NeAo8cijMLy2ef_GAv
▶ Danh sách các bài học Ôn thi vào 10 môn Toán Cô Vương Thị Hạnh:
https://www.youtube.com/playlist?list=PL5q2T2FxzK7V7nT3962l1VXkp16VhR

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống
Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống

Related Articles

Back to top button