Kỹ Năng Sống

‘trời mưa bong bóng phập phồng’

Càng gần ngày cưới, câu ca trên càng cứa vào lòng mình, nó làm mình dằn vặt, trăn trở biết bao.

>> Thi viết về ‘Các xung đột trước ngày cưới’

Trời mưa bong bóng phập phồng
Mẹ đi lấy chồng con ở với ai?

Càng gần ngày cưới, câu ca trên càng cứa vào lòng mình, nó làm mình dằn vặt, trăn trở biết bao. Vậy mà bà con, hàng xóm, đồng nghiệp cứ vô tư “Trời mưa bong bóng phập phồng…” mỗi lần thấy mình chở thiên thần 4 tuổi của mình đi đi, về về sáng sáng, chiều chiều.

Đêm đêm mình thao thức, say đắm ngắm nhìn thằng cu dễ thương nhất trần gian của mình với đầu to, mũi tẹt, trán dô đang xòe tay, dang chân, thỉnh thoảng lại nhoẻn miệng cười. Chắc nó đang cùng vầng trăng bay vào một giấc mơ tuyệt đẹp. Mình hôn lên trán nó nhiều hơn. Mình không tài nào chợp mắt được khi nghĩ đến một ngày mình sẽ rời xa nó.

Mình sẽ không được ngủ với nó nữa ư? Ông bà ngoại nó sẽ chở nó đi học thay mình? Mình sẽ không được tắm rửa, kì cọ cho nó, không được cùng nó đi ăn. Ai sẽ được nó ôm chầm để lau khô đầu tóc cho nó mỗi chiều tắm xong, nó sẽ chải răng cùng ai, ai rửa sạch chân nó mỗi tối trước khi nó lên giường đi ngủ?…

Ảnh minh họa: Inmagine.

Mình khóc, nước mắt ướt đầm gối. Hoãn lại ngày cưới? Mình đã lần lữa mãi rồi. Mình và anh ấy gặp nhau, yêu nhau đã 6 năm rồi còn gì. Nay mình đã 30 tuổi. Bên nhà trai cứ giục cưới vì anh ấy là con một và vì bà nội, bố của anh ấy đang ốm nặng.

Xem thêm :  Thơ buồn số phận, 45+ chùm thơ viết về số phần nghèo đầy xót xa

Ba tháng trước ngày cưới, một tối, trước giờ ngủ, khi nó đã múa hát xong bài Đưa hai tay ra nào, mình vỗ tay khen nó, ôm nó vào lòng thủ thỉ kể về một ngày không xa nữa, mình sẽ phải đi lấy chồng. Nó giãy nãy, hét toáng lên: “Con cũng đi lấy chồng. Cho con đi lấy chồng với”. Mình ôm nó vào lòng, nước mắt giàn giụa, bỗng một ý nghĩ mới lóe lên trong đầu. Hay là mình cho nó đi theo?

Lại thêm những đêm mình thao thức suy tư, lại thêm những ngày mình bưng bát cơm lên mà nghe đắng ở đầu môi. Mình bước lên cân và không tin nổi mình còn 37 kg. Vậy là mình đã sút gần 5 kg, da dẻ xanh xao. Không ít người xì xầm hay là mình đã có thai. Mình cân nhắc đắn đo. Mình sẽ nêu nguyện vọng dẫn con theo với chồng chưa cưới? Điều này có thể được bởi mình biết anh ấy và thằng cu vẫn rất yêu mến, gần gũi nhau. Mình hiểu anh ấy có thể sẻ chia và thông cảm cho hoàn cảnh của mình. Nhưng còn gia đình, bạn bè, người thân của anh ấy? Liệu họ có cởi mở, vui tươi.

Thật bất ngờ, anh ấy như đọc được nỗi niềm của mình. Anh ấy khoe với mình về kế hoạch xin trường mầm non gần nhà anh cho con theo học. Anh ấy đã sắm cho con một chiếc xe nhựa ba bánh xinh xinh. Mình cảm ơn anh. Mình lấy lại thăng bằng và phấn chấn làm việc. Chúng mình hồ hởi đi chụp ảnh cưới ở salon, sắm đồ veston cho chú rể, đăng ký tiệm trang điểm cô dâu, đặt in thiệp cưới, chọn nhà hàng…

Xem thêm :  8 cách đơn giản khiến chồng lạnh nhạt, vô tâm trở về vui vẻ với vợ

Còn hai tháng nữa là mình sẽ lên xe hoa. Anh ấy giục mình về nhà ngoại mượn giấy khai sinh để đăng ký trường học mới cho con. Nhưng rắc rối mới lại nảy sinh. Mẹ mình bảo dù mẹ mình ốm đau khó có thể chăm cháu tốt nhưng không thể để bà con hàng xóm láng giềng “quở”, càng không thể để họ nhà trai xì xầm tiếng nọ lời kia.

May mắn thay, mẹ chồng tương lai của mình biết chuyện và đã chủ động lên xin phép bố mẹ mình được đón cháu về đoàn tụ với mình sau ngày cưới. Trước tấm chân tình cởi mở và trân trọng con dâu tương lai của mẹ chồng mình, bố mẹ mình không kiên quyết giành nuôi cháu nữa, ông bà bắt đầu có ý đồng thuận theo nguyện vọng chính đáng của vợ chồng mình và của thằng cu.

Sáu tuần trước lễ vu quy. Mình nhận được một bức thư từ quê. Thư dài 4 trang của chị ruột mình và anh rể. Anh chị cho hay rằng anh chị rất biết ơn mình suốt 4 năm qua đã nuôi dạy cháu thật chu đáo, rằng đã đến lúc mình phải lo cho hạnh phúc riêng tư, rằng anh chị ước ao cháu được tiếp tục lớn lên trong vòng tay yêu thương tận tụy của dì. Nhưng em của cháu nay đã cứng cáp biết chạy biết ăn, rằng anh chị dù khuyết tật nhà tranh vách đất nhưng tha thiết mong muốn đón cháu về quê sum vầy với gia đình, có anh có em, ngọt bùi đói no cùng chia sẻ với mẹ với cha.

Xem thêm :  Con đường lên đèn chiều bâng khuâng, gửi ngàn lời yêu

Mình không muốn rời xa cháu, lấy cớ là cháu mới chuyển trường và hơn nữa cháu cần phải qua một thời gian “tập huấn” cho quen sống xa dì về sống với bố mẹ. Cuối cùng chồng mình đã đưa ra sáng kiến. Chúng mình sẽ hưởng tuần trăng mật ở quê, một nhà trọ bình dân ngay sát cạnh nhà của ba mẹ và em cháu đang ở. Ngày mình rời chỗ trọ trăng mật, gia đình chị 4 người quyến luyến vẫy chào vợ chồng mình trở về thành phố. Thằng cu quấn quýt đòi dì và dượng hôn thêm nó 10 cái hôn nữa, 10 cái nữa. Đó là những ngày dễ thương đáng nhớ nhất đối với dì cháu mình.

Bây giờ mình đã có hai con trai và 4 anh em nó thương yêu quí mến nhau như con một nhà. Mỗi cuối tuần về quê ngoại, cả 4 đứa đều đòi mình kể chuyện “Trời mưa bong bóng phập phồng” và cùng cười toe toét.

* Chia sẻ về những tranh cãi của cô dâu, chú rể hoặc các thành viên trong gia đình khi chuẩn bị cưới để nhận quà tặng đặc biệt từ Ngoisao.net. Email nhận bài dự thi: cuoihoi@ngoisao.net. Chi tiết cuộc thi tại đây. 

Nguyễn Thị Tường Vân
(Núi Thành, Quảng Nam)


Kiếp Mồ Côi – Nguyên Kha (nhạc xưa bất hủ)


Chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ
SUB để xem nhiều video khác….^^.

Nhạc vàng tuyển chọn, nhạc vàng chọn lọc, nhạc xưa hay, nhạc vàng, nhạc trữ tình..

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống
Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống

Related Articles

Back to top button