Kỹ Năng Sống

Những bài thơ tình hay nhất thế kỉ khiến bạn đắm say

Những bài thơ tình hay nhất thế kỉ sau đây sẽ khiến bạn đắm say. Bạn đọc đi đọc lại mãi cũng không chán. Mỗi bài thơ bạn sẽ thấy thấp thoáng bóng hình của mình trong đó. Bạn tìm được sự đồng cảm, sẻ chia từ nhân vật trữ tình. Và có lẽ đó cũng chính là lí do khiến những bài thơ tình này đi cùng thế kỉ. Những bài thơ hấp dẫn như chạm vào trái tim của bạn đọc mạnh mẽ. Cùng nhau theo dõi bài viết này ngay bây giờ nhé!

Nội Dung

Tình yêu luôn là 1 phần không thể thiếu của cuộc sống, và thơ tình cũng là 1 phần không thể thiếu trong thơ ca hội họa. Không chỉ ở Việt Nam mà trên thế giới cũng có rất nhiều bài thơ tình hay nỏi tiếng và được nhiều người biết đến.

Thơ tình cũng có rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau: đơn phương, buồn đau, thất tình, hạnh phúc, cô đơn, lãng mạn, nhớ nhung, giận hờn… với nhiều thể loại thơ như: lục bát, 4 chữ, 7 chữ, thơ tự do… Dưới đây là bài viết tổng hợp hơn 70 bài thơ tình cực hay tuyển chọn của nhiều tác giả khác nhau của thế giới.

nhung-bai-tho-tinh-hay-nhat-the-ki-1

Puskin
Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài

Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em

(Puskin)
Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau

Vô tình nói một câu
Thế là em hờn dỗi
Vô tình anh không nói
Nên đôi mình xa nhau

Chẳng ai hiểu vì đâu
Đường đời chia hai ngả
Chẳng ai có lỗi cả
Chỉ vô tình mà thôi

Vô tình suốt cuộc đời
Anh buồn đau mải miết
Vô tình em không biết
Hay vô tình quên đi

Triết lý của tình yêu
Suối tan vào dòng sông
Sông tan vào biển rộng
Gió trời xanh rung động
Lưu luyến hoài trên không;
Bởi luật đời linh hiển
Chẳng có chi lẻ phần
Ai mà không lưu luyến
Chỉ còn em đơn thân?
Núi hôn trời mê mải
Sóng ghì nhau trên dòng;
Mà sao hoa – em – gái
Quên đón nhận tình anh?
Nắng ôm mình trái đất
Trăng hôn biển mặn nồng
Có nghĩa gì em nhỉ?
Nếu em còn cô đơn?

(PUSKIN)
Một ngôi sao vừa rơi
vụt tắt trên bầu trời
hay là tên người ấy
vụt tắt ở trong tôi ?

Vẫn thấy trên bầu trời
có muôn vàn sao sáng
mà ở trong lòng tôi
như một hành lang vắng

Một ngôi sao vừa tắt
bầu trời vẫn không buồn
sao tên người ấy tắt
trong lòng tôi cô đơn ?

Bài số 75: “Anh muốn em…”
Anh muốn em trả lại tim cho anh,
Bởi tim em anh phải xa mãi mãi.
Một khi em không muốn tặng tim mình,
Sao em muốn giữ tim anh lại?
Sao hai tim phải ở xa nhau,
Chung lồng ngực mà không chung sống?
Ôi tình yêu, sao nỡ bắt ta đau,
Sao nỡ để ngực ta trống rỗng…

Andrei Voznesensky – Thái Bá Tân dịch

Xưa một chàng họa sĩ
Có tranh và có nhà
Bỗng đem lòng yêu quý
Một nàng rất mê hoa

Và chiều lòng người đẹp
Để lấy tiền mua hoa
Chàng đã đem bán hết
Cả tranh và cả nhà

Chàng đã mua hàng triệu bông hồng
Ngoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấy
Rằng người yêu có yêu thật hay không
Khi bán nhà để mua hoa như vậy

Sáng hôm sau thức dậy
Nàng nhìn ra lặng người
Tưởng đang mơ vì thấy
Cả một rừng hoa tươi

Nàng ngạc nhiên, đang nghĩ
Ai đây chắc rất giàu
Thì thấy chàng họa sĩ
Đang tội nghiệp, cúi đầu

Họ gặp nhau chỉ vậy
Rồi đêm nàng đi xa
Nhưng đời nàng từ đấy
Có bài hát về hoa

Có chàng họa sĩ nọ
Vẫn vợ không, tiền không
Nhưng đời chàng từng có
Cả một triệu bông hồng

Chàng đã mua hàng triệu bông hồng
Ngoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấy
Rằng người yêu có yêu thật hay không
Khi bán nhà để mua hoa như vậy.

Benava Avdouraouv – Đức Mẫn dịch

Này anh hỡi tình em như lửa
Cháy trong tim đau khổ ngày đêm
Trên đường đi em ngó bốn bên
Em chờ đợi mong anh quay lại
Lửa tình nung má em nóng cháy
Lồng ngực đau bởi thức canh trường
Mái tóc dài buông xõa ngang lưng
Như nước mắt cùng người yêu than khóc
Không còn sức để thắng đời cô độc
Ôi! kẻ nào chia cách chúng ta đây?
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi người bạn tâm tình!

Kìa bình minh rạng rỡ đang lên
Nọ hoa nở trên từng dốc núi
Giữa đồng cỏ chim ca vời vợi
Nước chia dòng khe lấp ánh pha lê
Sao anh mãi không về ?
Để em buồn đứt ruột
Em nhìn xa xăm
Bao hy vọng héo hon từng phút
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi người bạn tâm tình!

Các cô gái khắp nơi
Trong thung lũng vườn hoa ngát
Trò chuyện ồn ào, nói cười không dứt
Từng cặp mắt đen lấp lánh tâm tình
Những búp tay mềm mại tuyệt xinh
Đang âu yếm những chàng trai trẻ
Họ sung sướng, không hề lo nghĩ
Chỉ riêng em đơn lẻ nơi này
Tái tim hồng nhỏ máu giữa ngày vui
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi, người bạn tâm tình!

Mái lều em rêu mốc, đứng im
Như sợ bóng núi rừng đe dọa
Dòng lệ em chan hòa máu đỏ
Tình yêu mãnh liệt xé tim đau
Em kiệt sức
Em hòan toàn kiệt sức
Anh không về
Em không sống được đâu
Hay anh mong em phải chết sầu?
Anh đâu phải con người tàn bạo
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi người bạn tâm tình!

Tuổi trẻ của em trôi như mây khói mong manh
Hạnh phúc thơ ngây như bụi tàn ảm đạm
Vì khổ đau hồn em tan nát
Như tro tàn em sống cô đơn
Tim tan nát
Máu tuôn ròng rã
Cuộc sông đang trôi
Bên em vội vã
Số phận đau thương như đã định rồi
Không gặp nhau, tan vỡ hết anh ơi
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi người bạn tâm tình!

Này vai em như tuyết trắng tinh
Em vẫn lo cho ngày hạnh phúc
Dù khổ đau buồn bực
Đôi môi hồng
Em quyết giữ
Cho anh
Lửa cô đơn vò xé tâm tình
Cứ rực rỡ soi dấu chân anh để lại
Em ngạt thở sống những ngày trống trải
Biết bao giờ đời trở lại bình yên?
Anh thấy không khắp nơi hè hội
Quay lại đi Anh! người bạn tâm tình!

Xem thêm :  Rồi khi con tim yêu được giải thoát, bí quyết tức khắc khai ngộ

Wislawa Szymborska

Cả hai người đều tin tưởng
rằng đam mê bất chợt đính kết họ với nhau
Niềm tin ấy tuyệt đẹp
nhưng sự bất tất cũng đẹp kém gì đâu

Họ tin chắc họ chưa từng chạm mặt
chẳng có gì chung chia sẻ giữa hai người
Nhưng có thể họ đã triệu lần lướt qua nhau trên đường phố
hay một cầu thang, một hành lang nhưng chẳng nói một lời

Tôi muốn hỏi họ có nhớ chăng
một thoáng mắt nhìn nhau trong cánh cửa quay
hay giữa đám đông buột một lời xin lỗi
hay cộc lốc “nhầm số rồi” trong điện thoại
nhưng tôi biết
họ chẳng hề nhớ đâu

Họ sẽ ngạc nhiên rất đỗi
nếu tôi bảo họ rằng
Số Phận đùa bỡn họ đã nhiều năm

Nhưng chưa vội trở thành Định Mệnh
nên cứ kéo họ gần nhau rồi lại tách nhau ra
lại có lúc giả vờ chặn lối
nén một tiếng cười
rồi vụt tránh xa

Đã có nhiều dấu hiệu
dù họ không nhận ra.
Có lẽ ba năm trước
hoặc Thứ Ba vừa qua

Một chiếc lá vu vơ khẽ lướt
từ vai rồi lại đậu sang vai?
Một vật đánh rơi rồi lại nhặt.
Biết đâu đấy là trái banh từng biến mất
trong lùm cây tuổi thơ xa rồi

Có khi nắm cửa và chuông cửa
trong cùng một cái chạm tay.
Những chiếc va li xếp kề sau khi gửi.
Hay họ mơ cùng giấc mơ một đêm nào, có lẽ
để rồi mở mắt giấc mơ bay.

Mọi sự khởi đầu
thật ra chỉ là tiếp nối
cuốn sách cuộc đời
luôn được dở lưng chừng

nhung-bai-tho-tinh-hay-nhat-the-ki-3

Evghenhi Aleksandrovich Evtushenko

Những bí ẩn của tuổi thơ tan biến
Như những bến bờ sáng sớm mù sương…
Thuở những Tônhia, Tanhia duyên dáng
Bí ẩn đi nhón gót giữa sân trường!

Bí ẩn những vì sao, bí ẩn bao loài thú,
Gốc liễu khác thường ư? Vì một đám côn trùng
Và cánh cửa bí ẩn kêu cọt kẹt
Chỉ riêng ở tuổi thơ, cánh cửa mới lạ lùng

Những kỳ quan toả xa trên khắp miền thế giới
Như những quả bóng màu, không biết thổi từ đâu
Cứ liên tiếp nhả ra từ miệng nhà ảo thuật
Làm đám trẻ mê đi khi chứng kiến phép màu.

Và đôi bạn gái trai, lướt trên băng bí ẩn.
Chợt áp mặt vào nhau, khẽ bí ẩn thầm thì,
Tay vừa khẽ chạm tay đã như luồng điện giật
Vừa rụt rè, vừa nóng hổi, say mê…

Ấy thế rồi tuổi trưởng thành vụt đến
Tấm áo cũ vẫn choàng, giờ rách hết còn đâu?
Và tất cả mọi phép màu phù thuỷ
Đều vụt bỏ rơi ta, về với lứa em sau!

Bí ẩn quên ta rồi, ta lớn rồi phải khác.
Các vị phù thuỷ ơi, sao ác nghiệt quá chừng!
Tuyết vẫn tuyết rơi trên vai như trước
Nhưng rơi thế rồi thôi, chẳng một chút động lòng.

Những quả bóng nhiều màu từ miệng nhà ảo thuật
Chẳng hồi hộp nữa rồi, buồn chán biết bao nhiêu!
Bao người khác quanh ta chẳng làm ta háo hức
Và họ cũng nhìn ta thô thiển, sỗ sàng theo!

Nếu ta lại bắt tay, hay vô tình khẽ chạm
Thì có gì đâu, cũng chỉ giống tay mình!
Rất đơn giản là tay, nào có gì bí ẩn,
Nào còn lại gì đâu những cảm giác si tình!

Bí ẩn rất đơn sơ nhưng vẫn cần bí ẩn,
Dù ít dù nhiều, xin trả lại cho ta…
Bí ẩn rất lặng yên, rụt rè và nhút nhát,
Bí ẩn đi chân trần, mảnh dẻ, đã bay xa!

Armenia Silva Kaputikian

“Em bảo anh đi đi,
Sao anh không đứng lại?
Em bảo anh đừng đợi,
Sao anh lại về ngay?

Ôi lời nói gió bay,
Đôi mắt huyền đẫm lệ.
Sao mà anh ngốc thế
Không nhìn vào mắt em?”

Tam giác muôn đời
Đitơlépven (Đan Mạch)

Trên con đưòng tôi đi
Có hai người đã tới
Một người rất yêu tôi
Còn tôi yêu người khác.

Người sống trong khao khát
Trong những giấc mơ tôi
Người kia đứng hững hờ
Trước cửa lòng khép chặt.

Người bắt máu tôi hát
Tình phóng khoáng trắng trong
Người như cuộc đời thường
Bóp mộng lòng tôi nát.

Người cho tôi hạnh phúc
Luôn như gió vội bay
Người dâng tôi cả đời
Không đem gì đền đáp.

Hai người ấy trong đời
Phụ nữ nào cũng gặp
Trăm năm có một lần
Họ trùng nhau làm một.

Nguyễn Trung Kiên

Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia!

Thơ tình Việt Nam, cũng giống như tiểu thuyết tình cảm, chỉ mới bắt đầu xuất hiện từ đầu thế kỷ 20, nhưng đã sớm tạo ra các tuyệt tác. Dưới đây là những bài thơ tình yêu buồn, những bài thơ tình yêu hay nhất thế kỉ sống mãi với thời gian, được đông đảo bạn đọc yêu thích.

nhung-bai-tho-tinh-hay-nhat-the-ki4

(XUÂN QUỲNH)

Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

Xem thêm :  Tổng hợp chia sẻ hình ảnh, tranh vẽ, biểu mẫu trong lĩnh vực giáo dục

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương

Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ

(NGUYỄN TẤT NHIÊN)

1.
dĩ vãng là địa ngục
giam hãm đời muôn năm
tôi – người yêu dĩ vãng
nên sống gần Satan
ngày kia nghe lời quỉ
giáng thế thêm một lần
trong kiếp người linh mục
xao gầy cơn điên trăng!

2.
vì tôi là linh mục
không mặc áo nhà giòng
nên suốt đời hiu quạnh
nên suốt đời lang thang!
vì tôi là linh mục
giảng lời tình nhân gian
nên không có thánh kinh
nên không có bổn đạo
nên không có giáo đường
(một tín đồ duy nhất
vừa thiêu huỷ lầu chuông!)
vì tôi là linh mục
phổ lời tình nhân gian
thành câu thơ buồn bã
nên hạnh phúc đâu còn
nên người tình duy nhất
vừa thiêu huỷ lầu chuông
vì tôi là linh mục
không biết mặt thánh thần
nên tín đồ duy nhất
cũng là đấng quyền năng!

3.
tín đồ là người tình
người tình là ác quỉ
ác quỉ là quyền năng
quyền năng là tín đồ
tín đồ là người tình
(vì tôi là linh mục
giảng lời tình nhân gian!)

4.
vì tôi là linh mục
không biết rửa tội người
nên âm thầm lúc chết
tội mình còn thâm vai…

( XUÂN DIỆU)

Mau với chứ, vội vàng lên với chứ,
Em, em ơi, tình non đã già rồi;
Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi,
Mau với chứ! thời gian không đứng đợi.
Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới;
Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa.
Nắng mọc chưa tin, hoa rụng không ngờ,
Tình yêu đến, tình yêu đi, ai biết!
Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt;
Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài;
Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai;
Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn.

*

Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến;
Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành.
Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh,
Quay mặt lại: cả lầu chiều đã vỡ.

Vì chút mây đi, theo làn vút gió.
Biết thế nào mà chậm rãi, em ơi?
Sơm nay sương xê xích cả chân trời,
Giục hồng nhạn thiên đi về cõi Bắc.
Ai nói trước lòng anh không phản trắc;
Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ?
– Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ,
Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lói;
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm,
Anh hút nhuỵ của mỗi giờ tình tự.
Mau với chứ! Vội vàng lên với chứ!
Em, em ơi! Tình non sắp già rồi…

(XUÂN HOÀNG)

Khi nào thấy trên đường dài mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi phút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng

Khi nào thấy buồn phiền gặm nhấm
Cần một lời tiếp sức để đi xa
Em hãy đến tìm tôi nơi bãi vắng
Biển tôi chờ con sóng ngân nga

Lúc nào đó lòng mang thương tích
(Những vết thương vô ý tự gây nên)
Em hãy đến bên tôi chiều tĩnh mịch
Tôi xin làm con suối tắm cho em

Nếu cần nữa tôi là hồ trên núi
Trong hoang vu im lặng ngắm mây trời
Em hãy đến, chim thiên nga, cánh mỏi
Đậu yên lành trên gương mặt hồ tôi

(HỒNG THANH QUANG)

Đã biết ta giờ không trẻ nữa
Sao thương ai ở mãi cung Hằng
Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế
Chẳng chịu nhoà khi tới giữa mùa trăng

Tôi đã yêu như chết là hạnh phúc
Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Có điều chi em mải miết đi tìm?

Tôi đã đến cùng em và tôi biết
Em cũng là như mọi người thôi
Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu
Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người

Ngay cả nếu âm thầm em hoá đá
Bầu lặng yên cũng đã vỡ rồi
Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp
Khi thanh âm cũng bất lực như lời

Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy
Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Em tìm gì khi thất vọng về tôi?

nhung-bai-tho-tinh-hay-nhat-the-ki-4

(NGUYÊN SA)

Em ốm nghe trời lượng đã hao
Em ngồi trong nắng mắt xanh xao
Anh đi giữa một ngàn thu cũ
Nhớ mãi mùa thu bẽn lẽn theo

Anh nhớ em ngồi áo trắng thon
Ngàn năm còn mãi lúc gần quen
Em gầy như liễu trong thơ cổ
Anh bỏ trường thi lúc thịnh Đường

Anh nhớ sông có nguyệt lạ lùng
Có trời lau lách chỗ hư không
Em tìm âu yếm trong đôi mắt
Thấy cả vô cùng dưới đáy sông

Anh nắm tay cho chặt tiếng đàn
Tiếng mềm hơi thở, tiếng thơm ngoan
Khi nghe tiếng lạnh vào da thịt
Nhớ tiếng thơ về có tiếng em.

(NGUYỄN BÍNH)

Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn.
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có giậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.

Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng…
Có con bướm trắng thường sang bên này.
Bướm ơi, bướm hãy vào đây!
Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi…
Chả bao giờ thấy nàng cười,
Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.
Mắt nàng đăm đắm trông lên…
Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi!

Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,
Tôi buồn tự hỏi: Hay tôi yêu nàng?
– Không, từ ân ái nhỡ nhàng,
Tình tôi than lạnh gio tàn làm sao!

Tơ hong nàng chả cất vào,
Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.
Mấy hôm nay chẳng thấy nàng.
Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong.

Cái gì như thể nhớ mong?
Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng!
Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng,
Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.

Tầm tầm giời cứ đổ mưa,
Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm!
Cô đơn buồn lại thêm buồn…
Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?

Hôm nay mưa đã tạnh rồi!
Tơ không hong nữa, bướm lười không sang.
Bên hiên vẫn vắng bóng nàng,
Rưng rưng… tôi gục xuống bàn rưng rưng…

Nhớ con bướm trắng lạ lùng!
Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng.
Hỡi ơi! Bướm trắng tơ vàng!
Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!
Đêm qua nàng đã chết rồi,
Nghẹn ngào tôi khóc… Quả tôi yêu nàng.

Xem thêm :  Phân tích bài thơ đây mùa thu tới của xuân diệu đặc sắc nhất

Hồn trinh còn ở trần gian?
Nhập vào bướm trắng mà sang bên này!

(HÀN MẶC TỬ)

Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sự
Tôi đều nhận thấy trên môi em
Làn môi mong mỏng tươi như máu
Đã khiến môi tôi mấp máy thèm

Từ lúc tóc em bỏ trái đào
Tới chừng cặp má đỏ au au
Tôi đều nhận thấy trong con mắt
Một vẻ thơ ngây và ước ao

Lớn lên, em đã biết làm duyên
Mỗi lúc gặp tôi che nón nghiêng
Nghe nói ba em chưa chịu nhận
Cau trầu của khách láng giềng bên

(ĐINH HÙNG)

Trời cuối thu rồi – Em ở đâu?
Nằm bên đất lạnh chắc em sầu?
Thu ơi! Đánh thức hồn ma dậy
Ta muốn vào thăm nấm mộ sâu

Em mộng về đâu?
Em mất về đâu?
Từng đêm tôi nguyện, tôi cầu
Đấy màu hương khói là màu mắt xưa

Em đã về chưa?
Em sắp về chưa?
Trăng sao tắt, ngọn đèn mờ
Ta nằm rỏ lệ đọc thơ gọi hồn

Em hãy cười lên vang cõi âm
Khi trăng thu lạnh bước đi thầm
Những hồn phiêu bạt bao năm trước
Nay đã vào chung một chỗ nằm

Cười lên em!
Khóc lên em!
Đâu trăng tình sử
Nép áo trần duyên?
Gót sen tố nữ
Xôn xao đêm huyền
Ta đi, lạc xứ thần tiên
Hồn trùng dương hiện bóng thuyền U Minh

Ta gởi bài thơ anh linh
Hỏi người trong mộ có rùng mình?
Nắm xương khô lạnh còn ân ái?
Bộ ngực bi thương vẫn rợn tình?

Hỡi hồn tuyết trinh!
Hỡi người tuyết trinh!
Mê em, ta thoát thân hình
Nhập hồn cây cỏ, đa tình mỗi đêm

Em có vui thêm?
Em có buồn thêm?
Ngồi bên cửa mộ
Kể cho ta biết nỗi niềm

Thần chết cười trong bộ ngực điên
Ta nghe em thở tiếng ưu phiền
Nỗi lòng xưa dậy tan Thanh Vắng
Hơi đất mê người – Trăng hiện lên

Những bài thơ thất tình chế mang đến tiếng cười nghiêng ngả đồng thơ mang những ý nghĩa sâu sắc lay động triệu trái tim. Hãy cùng nhau cảm nhận và đừng quên chia sẻ bài viết này của chúng tôi nào các bạn!

Tình hỡi bây giờ em ở đâu
Có nghe thương nhớ mộng ban đầu
Khi xưa ai nói lời hẹn ước
Bây giờ sao nỡ phụ tình nhau.

Ngày đó đôi mình tay nắm tay
Yêu thương chia sớt chuyện tâm đầu
Bao nhiêu cay đắng đời quên hết
Tình hỡi bây giờ em ở đâu?

Có gọi là kỉ niệm được không anh
Khi duyên nợ trôn sâu miền kí ức
Vết thương hở em nhói đau lồng ngực
Nay gió về em lại nhói từng cơn

Em chẳng thấy bầu trời trong xanh nữa
Chẳng nghe chim ríu rít ở sau vườn
Chẳng còn mơ còn mộng trước ánh trăng
Ôm điện thoại nhắn những điều vô nghĩa

Em chẳng thấy tiếng yêu thương của Mẹ
Nét âu lo thầm lắng của người Cha
Bởi hồn em tan nát những đau buồn
Anh ác quá! Mình chia tay em nhé!
Sao lại thế trong em nghìn câu hỏi
Và hàng nghìn những đong đếm cân đo
Với người ta nhan sắc ấy bình thường
So học thức em còn trên một bậc

Em nhiều lúc muốn hỏi anh sự thật
Nhưng ngại mình không can đảm nên thôi
Đành lao vào công việc để tìm vui
Và an ủi tại số mình như thế!

Tình là gì…Tình yêu là gì
Mấy khi êm ái…nhiều sầu bi…!?
Tình là gì…đời sao vướng lụy
Tình là gì…sống phải lâm ly

Sáu mươi năm tuổi…chưa rõ lý
Trọn kiếp đời người…hỏi chi chi…!
Còn yêu còn thương còn suy nghĩ
Còn lụy chữ tình còn hoài nghi…!

Chiếc lá rơi chiều thu mưa lạnh
Lòng chơi vơi nhặt chiếc lá rơi
Lá cô đơn như lòng ta vậy
Nhìn mưa rơi sao ta đơn côi !!!

Nếu lỡ ngày mai em thất tình
Có anh nào nhớ thương em không
Đừng để cho em buồn thương lắm
Chắc rằng em sẽ phai má hồng

Nếu mà em lỡ con thuyền hoa
Chắc lòng em sẽ hết ngây thơ
Sẽ là rất buồn Trong lòng lắm
Chẳng còn mơ mộng giấc mơ hồng

Thế Thái Nhân Tình
Quán vắng cà phê uống một mình
Sao mời chẳng đến chỉ làm thinh
Đời người sóng dạt trôi vô định
Cõ i thế dòng xô miễn níu tình

Cố nhấp men sầu mờ lúc tỉnh
Mềm môi rượu đắng thoảng khuôn hình
Thì ra tiếng ngọt thời luôn phỉnh
Để mỗi lòng ên nhận khổ hình

Con trai tàn ác quá đi thôi
Lừa dối tình yêu bao đủ điều
Không yêu cũng giả vờ say đắm
Để hồn con gái phải đăm chiêu

Đời người chúng ta ai cũng yêu
Chỉ một lần thôi chẳng có nhiều
Hãy yêu làm sao cho sứng đáng
Đừng để sau này hận vì yêu

Nắng chiều hôn nhẹ vai gầy
Nhớ ai em lại ngồi đây ngóng chờ
Mong người em cứ bơ vơ
Tình ơi lỗi hẹn bây giờ thấy đâu

Vấn vương chi dạ thêm sầu
Trọn đời chưa chắc gặp nhau một lần
Thương thầm em cứ ngồi trông
Trời xuân vắng lặng ngồi hong tóc thề

Ngày nào anh mới hẹn về
Thề non hẹn biển tràn trề tiếng yêu
Chỉ vì một lỗi nói điêu
Cái chiêu nói dối em nhiều khổ đau

Vậy là các bạn vừa được chia sẻ trọn vẹn bộ sưu tập những bài thơ tình hay nhất thế kỉ do Uct.edu.vn tổng hợp. Các bạn có xúc cảm gì ạ ? Chắc không thể diễn tả hết bằng lời những nỗi niềm, tâm sự cũng như cảm xúc của mình phải không! Hi vọng bạn đã có thêm những phút giây tuyệt vời từ bài viết mang lại. Hãy luôn đồng hành cùng Uct.edu.vn để có cơ hội chia sẻ thêm nhiều bài thơ hay nhé!


Bướm Trắng – Tuấn Vũ | Nhạc: Anh Bằng, Thơ: Nguyễn Bính | Asia 49


Bướm Trắng Tuấn Vũ | Nhạc: Anh Bằng,Thơ: Nguyễn Bính | Asia 49
Hãy ủng hộ Asia bằng cách subscribe ASIA VIP CLUB trên trang www.asiaonline.tv để chúng tôi có thêm điều kiện sản xuất ra những sản phẩm thật hay và thật ý nghĩa gửi đến quý vị. Chỉ với $4.99/tháng quý vị có thể xem các chương trình do Asia sản xuất với chất lượng hình ảnh HD.
► Quý vị order DVD/CD qua trang nhà www.trungtamasia.com hoặc gọi số: 7146363002 | 714636 6594
► Quý vị đừng quên đăng ký ( miễn phí ) để được cập nhật video nhanh nhất nhé :http://bit.ly/TrungTamAsiaChannel
► Top videos hay nhất : http://bit.ly/TopVideosHay
► Website: http://trungtamasia.com
► Subscription: http://asiaonline.tv
► Vimeo: https://vimeo.com/asiaonline/vod_pages
► Facebook: http://facebook.com/theasiachannel
► Youtube: https://www.youtube.com/user/TrungTamAsiaChannel
► Quý vị đừng quên đăng ký ( miễn phí ) để được cập nhật video nhanh nhất nhé :http://bit.ly/TrungTamAsiaChannel

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống
Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống

Related Articles

Back to top button