Kỹ Năng Sống

Người đi một nửa hồn tôi mất

|

Người đi một nửa hồn tôi mất – Câu thơ tình buồn man mác của Hàn Mặc Tử

một nửa hồn tôi mất là một câu thơ chất chứa nỗi đớn, buồn thương của nhà thơ . Câu thơ này được trích dẫn từ bài thơ Những nổi tiếng (phần Mật đắng – Tập Thơ điên). Tiếp nối mạch cả xúc của “Hương thơm” với Tối tân hôn, Huyền ảo, Đà Lạt trăng mờ… thì lúc này nhà thơ lại đã bắt đầu nếm những cay đắng. Đó cũng chính là nguồn cảm hứng để nhà thơ viết lên câu thơ xót xa: Người đi một nửa hồn tôi mất. Hãy cùng chúng tôi theo dõi bài viết này ngay nhé!

Bài thơ Những giọt lệ

Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?

Bao giờ tôi hết được yêu vì,

Bao giờ mặt nhật tan thành máu

Và khối lòng tôi cứng tựa si?

Họ đã xa rồi khôn níu lại,

Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa…

Người đi một nửa hồn tôi mất,

Một nửa hồn tôi bỗng khờ.

Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?

Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?

Sao bông phượng nở trong màu huyết,

Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?

Cảm nhận bài thơ Những giọt lệ

Trong của mình Hàn Mặc Tử đã chia tay nhiều mối tình. Tuy nhiên Mộng Cầm là mối tình sâu sắc nhất của nhà thơ. Đó cũng chính là nguồn cảm hứng của nhà thơ sáng tác nên tập thơ ứng ý nhất. Tập thơ này để tặng cho mối tình ngắn ngủi ấy.

Xem thêm :  Những lời chúc mừng sinh nhật vợ yêu ngọt ngào lãng mạng

Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?

Mở đầu bài thơ Hàn Mặc Tử đã thốt lên với câu đầu tiên: Trời hỡi bao giờ tôi chết đi?” Câu thơ này đặt ra một câu hỏi phải bao nhiêu tuyệt vọng thì con người ta mới có thể đau đớn xót xa tới vật. Với Hàn Mặc Tử khi đó chính là nỗi khôn nguôi. Bởi nhà thơ mất mát và đau khổ chính là nguồn cảm hứng để nhà thơ viết nên những vần thơ này. Toàn bộ bài thơ Những giọt lệ nhà thơ đã có hai lần than trời.

Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?

Bao giờ tôi hết được yêu vì,

Bao giờ mặt nhật tan thành máu

Và khối lòng tôi cứng tựa si?

Sở dĩ tác giả muốn chết đi bởi như vậy mới hết yêu hết ghét và để lòng khô cứng cũng như những không nhói đau. Đó cũng chính là lý do nhà thơ sử dụng câu thơ Mặt nhật tan thành máu.. Hình ảnh này ta bắt gặp nhiều trong tập Thơ điên. Có lẽ chỉ có hình ảnh của máu mới diễn tả được hết nỗi đau của người thi nhân

Người đi một nửa hồn tôi mất

Tại sao ở khổ đầu tiên nhà thơ lại có cảm xúc như vậy. Bởi khi này hai người đã chia tay. Tuy nhiên đó không phải là điều mà nhà thơ mong muốn, bởi người vẫn muốn níu giữ tình yêu. Đó là sự khôn nguôi đối với một mối tình. Những câu thơ này gợi lên một sự hoài niệm xót xa. Từ sự ấy nhà thơ đã thốt lên câu Người đi một nửa hồn tôi mất.

Xem thêm :  Soạn bài sử dụng một số biện pháp nghệ thuật trong văn bản thuyết minh

Họ đã xa rồi khôn níu lại,

Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa…

Người đi, một nửa hồn tôi mất,

Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.

Nếu như hai câu trên là những dòng trần thuật và hoài niệm thì hai câu cuối lại là sự thú nhận của nhà thơ đối với sự mất mát. Bởi chính sự mất mát này đã làm cho nhà thơ yếu đuối và dại khờ. Nó tràn lệ và làm cho hồn của nhà thơ bỗng dại khờ.

Những câu hỏi dồn dập không hồi đáp

Cả khổ thơ cuối cùng chính là những câu hỏi dồn dập không hồi đáp và cũng chính là tiếng lòng của người thi nhân. Phải rơi vào trạng thái tuyệt vọng như vậy mới làm con người ta không còn nhận biết được chính mình. Đó cũng chính là trạng thái tâm lý muốn hướng tới cái tôi đích thực và đi tìm bản ngã của mình.

Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?

Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?

Sao bông phượng nở trong màu huyết,

Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?

Trong tâm trạng ấy làm màu hoa phượng – màu hoa gắn liền với cũng trở thành màu huyết. Và những đốm lửa nhỏ ấy cũng chính là những giọt lệ trong lòng người thi nhân. Đó cũng chính là những giọt lệ của mối tình còn giang dở. Thật đáng quý biết bao với các mối tình như thế.

Xem thêm :  [top] 999 lời chúc cuối tuần hay, ấn tương nhất mới cập nhật

Người đi một nửa hồn tôi mất là một câu thơ hay và xuất sắc trong bài Những giọt lệ. Đó là những cảm xúc đầu tiên đầy đau đớn, xót xa mà nhà thơ dành cho mối tình của mình. Đọc bài thơ, chúng ta dễ dàng cảm nhận được những suy tư và nỗi niềm của ông. các bạn đã theo dõi bài viết này nhé!

Theo Baithohay.com


Những Giọt Lệ – Hàn Mặc Tử


Những Giọt Lệ trích trong tập Đau Thương ( Thơ Điên ) 1937
Thơ: Hàn Mặc Tử
Diễn ngâm: NSND Vương Hà
Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?
Bao giờ tôi hết được yêu vì,
Bao giờ mặt nhật tan thành máu
Và khối lòng tôi cứng tựa si?
Họ đã xa rồi khôn níu lại,
Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa…
Người đi, một nửa hồn tôi mất,
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?
Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?
Sao bông phượng nở trong màu huyết,
Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?

© Bản quyền video thuộc về Tiếng Thơ
Mọi đóng góp xin vui lòng để lại bình luận bên dưới video .
Xin chân thành cảm ơn.
Ngâmthơ

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống
Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống

Related Articles

Back to top button