Kỹ Năng Sống

Miên man nỗi nhớ ngày tựu trường (mênh mông thế sự để gió cuốn đi số 80)

Bạn đang xem: miên man nỗi nhớ ngày tựu trường (mênh mông thế sự để gió cuốn đi số 80) Tại Website chongthamvietnam.vn

Tương Lai

clip_image002Thì ra vào tuổi 84, trong tôi vẫn còn đọng lại những ấn tượng trong ký ức về ngày tựu trường để rồi không tránh khỏi những hoài niệm vấn vương buồn vui xen lẫn. Mang máng nhớ lại những ý tưởng tuyệt vời trong “” của Lev Tolstoi để hiểu ra rằng, vang bóng một thời của chính mình giờ đây được tái hiện và ấp ủ trong những đứa cháu nội ngoại đang là nguồn sinh lực bất tận và cũng là khát vọng thầm kín của chính mình.

Những gì mình chưa làm được rồi chúng sẽ làm. Những gì mình ao ước có dáng dấp của ảo tưởng thì rồi chúng sẽ biến thành hiện thực. Vì làm sao mà không có một thoáng ảo tưởng làm chất xúc tác cho những bay bổng của một nguồn mạch tư duy nghiêm túc để phóng ý tưởng bay cao, bay xa về phía trước? Hình như khi để cho dòng tư duy của mình truy đuổi theo những khát khao phát hiện và khám phá đều không thoát khỏi một chút lãng mạn không tưởng nào đó. Chẳng phải Cao Bá Quát từng nhìn dòng sông Hương lặng lẽ trầm mặc lại như “” (Trường giang như kiếm lập thanh thiên) đó sao? Nhà thơ từng bộc lộ với bạn: “”. Quả thật “” (Bất kiến ba đào tráng, An tri vạn lý tâm) trong bài thơ viết về sông Hồng!

Buồn thay cho một tư tưởng luôn luôn là là sát mặt đất, với những toan tính cụ thể hằng ngày, không chịu và không dám cất cánh mạo hiểm bay lên không trung có phần choáng ngợp và khó lường những hiểm nguy có thể xảy ra, thì để bù vào việc không khám phá và sáng tạo được gì, có thể tự an ủi là sẽ không bao giờ bị nhuốm màu không tưởng! Chính vì thế mà cách đây hơn mười năm, vào ngày khai giảng năm 2008, cháu tôi vào lớp Một, tôi đã gửi gắm nỗi niềm thầm kín đó trong bài viết cùng tên đăng trên báo “Thế Giới Mới”. Tôi muốn nhân ngày các cháu tôi tựu trường mà chép lại đây như một tâm tình gửi vào “” từng “” rồi không biết có vô tình đậu lại ở đâu đó không:

Cũng phải nói thêm là, nguồn cảm hứng thôi thúc tôi nảy ra ý tưởng viết bài này là do đột nhiên thức dậy hồi ức tuổi thơ của một thời xa vắng về “”, cuốn sách tôi tìm thấy trong trong chiếc cặp học trò của chị tôi thuở xa lắc xa lơ ấy.

Xin được trích chép lại đây hai câu chuyện từng gây xúc động mãnh liệt trong tôi thuở ấy:

clip_image004

Hai câu chuyện này nằm trong 60 câu chuyện của tác phẩm tuyệt vời dành cho tuổi học trò của tác gia người Ý Edmond De Amicis.

Xem thêm :  Soạn bài sự phát triển của từ vựng (tiếp theo)

Còn ở Việt Nam thì cũng có một tác phẩm xúc động như thế, không của một nhà văn mà là viết cho các em học sinh chỉ mấy ngày sau . Xin chép lại đây:

Thư gửi học sinh trong ngày khai giảng 9/1945

clip_image006

Những lời chân thành mộc mạc xúc động lòng người ấy trong bức thư của người vừa đọc Tuyên ngôn độc lập khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà đã lùi vào dĩ vãng để thay vào đó ngày khai giảng năm nay, 5.9.2019 các học sinh phải nghe những lời vô cảm vô hồn trong “”.

Đây là ‘tổng chủ” gửi cho “ngành” giáo dục để nhắc nhở thực hiện Nghị quyết đảng: “”. Trong cái não trạng đã đặc quánh mớ lý luận ôi thiu, ông Trọng không thể nào có nổi một tình cảm thật, lời lẽ thật với các cháu nhỏ học sinh, chủ thể của ngày khai giảng ngoài mấy câu đầu lưỡi “”, “”.

Cũng thật may, lần lượt mở những trang báo “online” chính thống, kể cả những “siêu báo” ra ngày 5. 9. 2019 và sau đó một ngày 6.9.2019, chỉ thấy lác đác vài tờ báo trích đăng bức thư vô cảm vô hồn nói trên, lý do tại sao thì cũng chẳng rõ. Và e là không phải ngẫu nhiên mà một tờ báo nọ có lượng độc giả khá lớn đã dám đưa một hình ảnh chân thật clip_image008về hình ảnh lễ khai giảng tại trường trường Tắk Pổ, huyện Nam Trà My, tỉnh Quảng Nam. Cô giáo đang đọc “” trước các cháu nhỏ học sinh cấp 1, phải ngồi đất bên cạnh các cháu khác đã may mắn chiếm được cái ghế gỗ để “quán triệt” và “thấm nhuần” lời răn dạy của ngài với “ngành giáo dục”!

Loáng thoáng nhìn và đọc trên tivi, soi lại trên “online” những hình ảnh hoành tráng về những nhân vật thuộc hàng “tam tứ trụ” và rồi những chức sắc cao ngất ngưỡng khác đến những chức sắc cấp tỉnh với những lời…, e xin miễn bình luận: “ học văn hoá, các thầy cô cần quan tâm hơn nữa đến giáo dục đạo đức, lối sống, kỹ năng cho học sinh”…, “Dạy chữ rất quan trọng nhưng việc dạy làm người còn quan trọng hơn”… Cứ như “” không nằm trong học văn hoá?

clip_image010Có nhà giáo đã bình luận rằng: “chứng tỏ anh ta chẳng hiểu gì về giáo dục! Thật xấu hổ và tội nghiệp cho nền giáo dục nước nhà”. Rồi lại đến ông chủ tịch tỉnh UBND tỉnh nọ nhắn nhủ: “Hãy học để làm người tốt chứ đừng nghĩ chỉ học để lấy tri thức”… “Các em hãy là những tấm gương tốt để mọi người có thể soi vào cùng làm theo”… Rồi đánh trống, rồi thổi kèn, rồi múa rồng, múa lân ở những trường đóng nơi đô hội… Thì cũng được thôi và cũng vui vui với các cháu học sinh ở tuổi vô lo, vô nghĩ, nhưng tuyệt đối không một quan chức nào nghĩ rằng, vào đúng ngày khai giảng có ý nghĩa với thế hệ trẻ, tương lai của đất nước này thì tổ quốc thân yêu đang bị kẻ thù uy hiếp. Bọn xâm lược Trung Quốc đang đưa tàu chiến đến Bãi Tư Chính và vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam – quốc gia duy nhất có quyền đánh bắt cá và khoan dầu trong khu vực này. Chính nơi đây các kỹ sư và công nhân ta với sự yểm trợ dũng cảm và can trường của chiến sĩ và sĩ quan hải quân Việt Nam vừa lắp đặt giàn khoan dầu khí nặng 14.000 tấn, lớn nhất từ trước tới nay, để tiếp tục khai thác dầu khí trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của tổ quốc. Cùng với việc đó hoạt động của giàn khoan dầu Hakuryu-5 của Nhật Bản cho dự án Nam Côn Sơn cũng tiếp tục. sẽ được kéo dài đến ngày 15 tháng 9 thay vì kết thúc vào ngày 30 tháng 7.

Xem thêm :  Soạn bài chuyện người con gái nam xương

Nên nhớ rằng mỏ khí đốt Cá Voi Xanh có trữ lượng đến 150 tỷ mét khối và theo tính toán của một chuyên gia nước ngoài thì có thể thu được đến 60 tỷ USD và chính đây là lý do khiến đôi mắt cú vọ của lũ xâm lược Bắc Kinh nhòm vào để tiến hành mưu toan ăn cướp. Tàu cần cẩu Lam Kình đã tiến vào cách tỉnh Quảng Ngãi 90km, tàu Hải cảnh Trung Quốc Haijing 3511, được trang bị pháo hải quân đa năng 76mm, đang lượn lờ cách khu vực bờ biển phía đông nam Việt Nam 190 hải lý. Chỉ trong vòng khoảng một tuần, nhóm tàu khảo sát Hải Dương-8 của Trung Quốc đã tiến sâu thêm 30 km vào vùng biển của ta và sáng sớm ngày 1/9,chỉ còn cách bờ biển tỉnh Ninh Thuận, miền trung Việt Nam khoảng 155 km. Cần biết rằng, Lam Kình là chiếc tàu cẩu lớn nhất thế giới và hoạt động được ở khu vực nước sâu, có năng lực nâng hạ các thiết bị đặc biệt nặng và các giàn khoan dầu. Lam Kình đã tham gia vào nhiều dự án, trong đó bao gồm các dự án lắp đặt một số giàn khoan dầu lớn nhất thế giới, đặt đường dẫn dầu cũng như lắp đặt các cấu trúc ngoài khơi. Điều này nói lên tham vọng đen tối và hành động trắng trợn của bọn xâm lược đã quá rõ ràng. Ấy thế mà tất tật, từ “tổng chủ” chóp bu cho đến mọi nhân vật đến răn dạy nhân ngày khai giảng đều câm như thóc không nửa lời nói với lớp trẻ về hiểm hoạ giặc ngoại xâm!

Dù dốt nát, lú lẫn cỡ nào cũng không thể tệ đến thế.

Sao họ có thể quên khi vẫn leo lẻo rao giảng phải học tập và làm theo tư tưởng Hồ Chí Minh mà không biết được rằng trong Hồ Chí Minhđã ân cần nhắc nhở:“”

Không cần nhiều lời, chỉ cần ngài Nguyễn Phú Trọng nếu có tật giật mình không dám nhắc lại lời của Hồ Chí Minh, thì hãy chỉ nhắc một câu của người cha trong cuốn sách của nhà văn nước Ý xa xôi kia cũng được: “

Xem thêm :  Nữ sĩ thảo phương và hai phiên bản thơ "nỗi nhớ mùa đông"

Thế đó. Liệu có phải đang theo gương “tổng chủ”, các ngài đều phải dồn sức vào “”? Vậy thì, có cái “” nào lớn hơn “” nữa đây hỡi các ngài? . Không nghĩ đến “” ấy vì mải dồn sức cho “” thối hoắc của cuộc chiến “nhân sự” đi vào hồi gay cấn với sự chi phối của các nhóm lợi ích xoay quanh trước thềm đại hội 13 ư?

Vậy thì, khi đã mất hết , tiêu chí số một của người Việt Nam, khi đã trước sự xúc phạm láo xược của kẻ thù truyền kiếp, ươn hèn nấp vào cái chiêu bài “” từng lung lạc một số người nhẹ dạ, thì chỉ chuốc lấy sự xa lánh, tởm lợm của dân. Còn đâu mà “quy trình”, “quy hoạch”! Vậy thì, lấy đâu ra những lời huênh hoang: “mà Trọng vừa phát biểu tại cuộc họp Tiểu ban Văn Kiện (Chinhphu.vn. 6.9.2019). Huênh hoang cỡ ấy thì chỉ có kẻ ‘” mới nói như thế, nghĩ như thế, tự lừa dối mình và lừa dối người như thế. Vậy thì, trách làm gì, nói làm gì về thư của “tổng chủ” gửi ngành giáo dục nhân ngày khai giảng 5.9.2019 vì làm sao có thể khác được! Quả là việc rỗi hơi, vô duyên!

Tốt nhất là nên kết thúc bằng bốn câu thơ của Hồ Xuân Hương xem ra là tiện nhất:

: Bọn dốt nát kéo nhau vãn cảnh chùa, đề bậy chữ nghĩa lên tường nhà chùa, Hồ Xuân Hương ngứa mắt, bèn dạy lũ chúng bằng mấy câu thơ trên.


Radio Truyện | Miên man nỗi nhớ | Chương 1 | Lan Rùa


Truyện teen nhí nhảnh con cá cảnh, ảo, thi thoảng hơi sến súa.
Là tình yêu thanh thiếu niên, không phải truyện gia đình xã hội nhiều mâu thuẫn, không thích hợp với những người thích truyện cao trào hoặc những người không thể chấp nhận được yếu tố hư ảo trong một bộ truyện.
Trong truyện Chị Dâu Em Chồng bé Bông có khả năng nói tốt hơn hầu hết các em bé bình thường thì phần truyện sắp tới cũng sẽ viết về một vài cô bé, cậu bé có tài năng xuất chúng. Trong thực tế thì những trường hợp này hơi hiếm, thậm chí một người sẽ khó có thể chấp nhận nếu chưa từng tiếp xúc với trẻ có khả năng đặc biệt và sẽ cảm thấy khó chịu với truyện. Có nhiều thứ nếu có thể tin được thì tin, còn nếu không thể tin thì mong các nàng hãy cứ xếp nó vào dạng hư cấu, vì đơn giản đây chỉ là truyện, người viết đặt yếu tố giải trí lên hàng đầu.

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống
Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống

Related Articles

Back to top button