Tổng Hợp

Cung trường nguyệt chương 4 – cung trường nguyệt

Lúc này, bên trong Ngự thư phòng.

Cung Lệ Hoa ngồi nghiêm chỉnh trên long ỷ, một thân long bào màu tối, trên đầu đội kim quan tím khảm bảo vật, tóc đen bao trùm lên cái chán trơn bóng, rũ xuống đôi mi dài cong phủ lên mắt phượng hẹp dài sâu thẳm. Trên gương mặt là một đôi con ngươi sâu thẳm đẹp đẽ lạnh lùng hé ra khuôn mặt tuấn dật hoàn mĩ. Mi tâm nhăn thành một đoàn, thần tình chăm chú, trên đôi bàn tay thon dài hữu lực nhìn rõ khớp xương mạnh mẽ là một cuốn tấu chương.

Nhưng nếu có người ở đây, chắc chắn chú ý sẽ phát hiện ra hoàng thượng đang thất thần, cuốn tấu chương kia đã dừng lại tại một trang rất lâu rồi, mà ánh mắt của hoàng thượng dường như không có nhìn vào một chút….

Cung Lệ Hoa vốn đang muốn xử lý tấu chương, nhưng không cách nào tập trung được, trong đầu như có như không khuôn mặt thỏa mãn của nữ tử Mạn Phi Lạc kia, còn có câu nói suy yếu nàng cố nói với hắn trước khi ngất đi : “Nhớ kỹ, không được quên, em yêu chàng…”

Quả thật cũng không phải lần đầu Cung Lệ Hoa nghe những lời như vậy, nhưng cảm giác lần này có chút đặc biệt, hắn không thể nào giải thích được….Hắn dám khẳng định, Mạn Phi Lạc từ trước tới nay, cùng hắn chưa từng gặp mặt một lần.

Tại sao hắn có cảm giác hai người đã từng nhận thức nhau?

Nhắm mắt lại hít một hơi bình ổn tâm tình, khi mở mắt ra trong mắt Cung Lệ Hoa chỉ còn lại tỉnh táo cùng sâu thẳm, động tác trên tay liền không ngừng nghỉ.

………………….

Năm Cung Lệ Hoa năm tuổi cũng là năm Khánh Gia thứ ba mươi của Tây Lãnh quốc.

Tam hoàng tử từ nhỏ đã bị người ta hãm hại mà rơi xuống nước, vì phong hàn mà hôn mê bất tỉnh ba ngày ba đêm. Tình trạng lúc đó vô cùng nguy kịch, đến Ngự Y lâu năm nhất trong cung đều vô phương cứu chữa. Khánh gia đế thấy vậy vô cùng tức giận, thậm chí còn hạ lệnh ban xuống cái chết.

Thế nhưng có kì tích bất ngờ xảy ra, Tam hoàng tử Cung Lệ Hoa hắn đến ngày thứ tư đột nhiên mở to đôi mắt lạnh lùng, bệnh không trị mà khỏi, tỉnh dậy.

Xem thêm :  Top 10 bài văn tả về mùa hè trên quê hương em đạt điểm cao mới nhất

Khánh gia đế vui mừng không xiết, nhưng lại đồng thời phát hiện, Tam hoàng tử sau đó cái gì cũng không còn nhớ, ngay cả hoàng thượng cùng mẫu phi hắn là Phùng hoàng phi cũng không.

Hoàng thượng nghe tin vừa đau lòng vừa phẫn nộ, lập tức lệnh cho ám vệ điều tra việc Tam hoàng thử bị hãm hại, lại bất ngờ tra ra Nam phi Bạch Vân Nam chính là người phía sau dàn dựng sự việc….

Tam hoàng tử bệnh như vậy, Phùng hoàng phi tinh thần cũng là xuống dốc không phanh, thân thể đã sớm không còn kéo dài thời gian được.

Không để ý đến Thất hoàng tử cùng Ngũ công chúa đều là do một thân Nam phi dốc lòng sinh dục, Khánh Gia đế ban cho nàng ba thước lụa trắng, một đời phi tử cứ như vậy kết thúc.

Cũng từ đó, quan hệ giữa Cung Lệ Hoa cùng Cung Thanh Dao, Cung Mạch Thành là không thể cứu vãn.

Nhưng Cung Lệ Hoa từ sau ngày tỉnh dậy từ nguy kịch ấy, chẳng những cái gì cũng không nhớ, mà ngay cả tính tình cũng thay đổi hẳn đi.

Cũng không biết nên nói là xấu hay tốt.

Khánh Gia đế chỉ biết thở dài thở dài, đừng nói Tam hoàng tử đối Thất hoàng tử cùng Ngũ công chúa lạnh nhạt, ngay cả đến Phụ hoàng như hắn cùng Mẫu phi trước kia ba người tình cảm sâu đậm mà bây giờ cũng ngàn vạn xa cách.
Cũng chính cố này đã làm vận mệnh của Tây Lãnh quốc thay đổi nghiên trời lệch đất.
=-=–=-=-=-=-=-=-=-==-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=

“Hoàng thượng?”

Nghe tiếng gọi khẽ của Lý Cửu, động tác trên tay Cung Lệ Hoa hơi khựng lại, sau đó hắn nhíu mày kên tiếng: “Có chuyện gì?”

“Bẩm Hoàng thượng, là Thục cô cô tới!” .

“Truyền.” Cung Lệ Hoa dừng bút, chậm rãi đứng dậy đi đến nhuyễn tháp bên cửa sổ rồi ngồi xuống.

“Nô tỳ tham kiến hoàng thượng.” Sau tiếng bước nhân nhỏ nhẹ, trước mặt Cung Lệ Hoa xuất hiện thân hình một nữ tử, theo sau nàng còn có hai cung nữ nhị đẳng bên cạnh Hoàng Thái hậu. Dễ dàng nhận ra Thục cô cô trong miệng Lý Cửu chính là người theo lệnh của Thái hậu mà tới.

Xem thêm :  Moto The Thao Gia Re Visitor Phoenix R175 Tại Hồ Chí Minh

“Có chuyện gì?” Ngữ khí Cung Lệ Hoa chầm chậm, thanh âm trầm thấp nhưng uy nghiêm lạnh lẽo, làm cho người đối diện không rét mà run. Hai cung nữ đi theo Thục sa không dấu vết cúi thấp đầu, không dám đưa mắt xung quanh ngự thư phòng thăm dò một cái.

Bên môi Thục Sa như có như không kéo lên, nàng cười nhẹ phúc thân một lần nữa với Cung Lệ Hoa : “Hồi hoàng thượng,Thái hậu đang cùng Dực vương gia nói chuyện, có chút nhớ hoàng thượng, cố ý vì hoàng thượng chuẩn bị một chén ‘tổ yến’, sai nô tỳ đến dâng lên hoàng thượng.”
Cung Lệ Hoa nhìn bát ngọc còn đang nóng trên khay hai cung nữ phía sau Thục Sa cười lạnh : “Thái hậu có lòng, trẫm tự nhiên không phụ lòng người. Để qua bên đó đi…”

“Hồi hoàng thượng,…” Cung Lệ Hoa vừa rứt lời, một cung nữ phía sau đột nhiên ngẩng đầu, trong giọng nói có chút run rẩy, “Hồi .. hoàng thượng, tổ yến phải dùng khi nóng mới có lợi cho sức khỏe, thỉnh hoàng thượng, thỉnh hoàng thượng…”

Cung Lệ Hoa nhướng mày, nhưng còn chưa kịp nói ra lời trong miệng thì Lý Cửu vẫn ở bên ngoài nãy giờ đột nhiên xông vào, trên mặt hắn vô cùng hoảng hốt. Vừa thấy Cung Lệ Hoa liền vội quỳ xuống.

“Hoàng thượng, Tiểu Lã Tử báo, tình trạng Lạc quý phi nương nương vô cùng nguy hiểm, sợ là lần này không qua khỏi.”

“Cái gì?” Trong lòng Cung Lệ Hoa chấn động, quả thật là không ngờ Lý Cửu sẽ báo một tin như vậy.

“Một lũ phế vật.”Không hiểu sao lại tức giận như vậy. Cung Lệ Hoa không chút nào để ý người trong phòng, đi nhanh ra ngoài, “Khởi giá Huyết Phượng cung.”

Cung Lệ Hoa vừa bước chân ra ngoài, một luồng gió lạnh lẽo xông tới, một thái giám tiến lên vì hắn khoác lên hoàng bào lớn, chuẩn bị kiệu…

Ngồi trên long liễn, Cung Lệ Hoa lạnh lùng nhếch bạc môi, mắt phượng nheo lại đầy nguy hiểm : “Sao? Không phải Cẩn cùng Dược Thùy đều đến sao? Thế nào lại nguy kịch.” Chuyện đến mức Tiểu Lã Tử phải đến thông báo thì bệnh của nữ nhân kia quá nguy kịch không còn gì phải nghi ngờ nữa. Nhưng nếu nàng ta chết vào lúc này….

Xem thêm :  Ngây ngất vì phát ngôn bá đạo của "bạc cận ngôn" hoắc kiến hoa

Lý Cửu nghe ra tâm tình hoàng thượng không tốt, liền thức thời biết gì nói đó, cung kính trả lời: “Hồi hoàng thượng, Nô tài nghe nói, Lạc quý phi nàng không còn gì lưu luyến để sống tiếp, quyết muốn chết, làm cách nào cũng không nuốt xuống một giọt thuốc. Hai người Dược Thùy vô phương cứu chữa.”

Sắc mặt Cung Lệ Hoa ngay lập tức trầm hẳn xuống : “Không muốn sống, tốt cho một cái người không muốn sống…..”

=-=-=–=-=-=—==-=-==–=-==-=-=-=-=-==-=-=-=-=-=–==-

“Thục cô cô, hoàng thượng đi rồi, này chúng ta làm sao trở về phụng mệnh hoàng thái hậu…” Bên trong Ngự thư phòng, tiểu cung nữ lúc trước to gan dám ngắt lời Cung Lên Hoa lên tiếng, giọng nói không che giấu khẩn trương cùng lo lắng.

Thục Sa nhìn phương hướng hoàng thượng ly khai, lại quay đầu nhìn chén cháo tổ yến.

Nàng lại nhìn tiểu cung nữ ngu ngốc trước mặt, dường như nàng không biết cái mạng nhỏ của nàng vừa mới dạo từ quỷ môn quan trở về… Với tính cách thị huyết không chút nào che dấu của hoàng thượng, một câu nói khi nẫy đủ để cho cửu tộc nàng ta chết mười lần cũng không đủ. Bây giờ nàng ta còn tâm tình mà lo cho chuyện của thái hậu.

Ánh mắt Thục Sa sắc bén, nhìn đến hai cung nữ kia toàn thân run rẩy, nàng nhìn hai người kia :

“Còn không mau thu dọn , mọi việc không phải đã có ta xử lí sao?”

Hai cung nữ nghe vậy trong lòng vô cùng vui mừng, phải biết Thục cô cô tuy chỉ là đại cung nữ bên người hoàng thái hậu nhưng những chuyện trong hậu cung cùng của hạ nhân các nàng, có sức ảnh hưởng không phải là nhỏ. Nàng đã mở miệng như vậy, hai nàng tự nhiên không nghĩ nhiều liên tục thưa vâng rồi.
Thục Sa ở lại phía sau, quét mắt nhìn một lượt ngự thư phòng, sau đó mới bằng lòng đi xuống.


Drama Bí Mật Trường Sanh Cung – Tập 05 | Phim Cung Đấu Việt Nam Đặc Sắc


Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Tổng Hợp

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button