Kỹ Năng Sống

Cánh đồng tuổi thơ

Bạn đang xem: Cánh đồng tuổi thơ Tại Website chongthamvietnam.vn
Bạn đang xem: cánh đồng tuổi thơ Tại Website chongthamvietnam.vn

(Nguyên bản của tác giả) 

Gió thổi nhẹ nhẹ, hắt đi những cái nắng vập vờn của mùa thu,  khẽ lung lay những hạt lúa sắp chín.Mùi sữa dịu thơm lan tỏa khắp cánh đồng bất tận.Những hạt lúa xanh rờn đang ngã sang vàng ươm.Trên bệ cỏ rẽ lối đi những dải nắng vàng hắt hiu cuối ngày soi rọi óng ánh những ngọn cỏ, làm xanh thêm màu vàng ấm áp của đồng lúa.Một vụ lúa vừa gặt lại tiếp sang vụ khác.Những mùa lúa nối tiếp nhau, trường kì, hạt lúa vàng rồi lại gieo mạ xanh.Cứ thế tuần hoàn, vô tận…

Và cái tuổi thơ bé nhỏ đối với những đứa trẻ dân dã thôn quê cũng bắt đầu trên cánh đồng thân thuộc đó.Nơi chất chứa biết bao trò chơi, sự khám phá, mạo hiểm,ước mơ.Đó là cả một bầu trời trong tiềm thứctrong sáng của một đứa trẻ.Đó là khi những mùa lúa mới, lúc đó thích nhất là cảm giác đặt bàn chân xuống lớp đất mềm người ta vừa cày cấy.Cảm giác bàn chân lún xuống, cơ thể nhẹ dần đi, bàn chân trần khô cứng ngấm mình trong cái mềm mại, mát mát của bùn mềm lâng lâng đến khó tả.Rồi mỗi đứa thi nhau đặt dấu chân trên bùn thử xem đứa nào có dấu chân đẹp hơn, to hơn.Sợ nhất là khi ngưới lớn phát hiện ra, mỗi đứa chạy mỗi góc nấp sau bụi chuối và tre gần nhà, vừa run vừa cười.Và khi lúa bắt đầu chín có nghĩa là mùa châu chấu cũng  bắt đầu, những đứa tre ùa nhau ra đồng, đứa thì bắt, đứa thì cầm bị ni lông đựng.Thích nhất là cầm bị ni lông.Cái cảm giác những con chấu chấu cố bay tứ tung trong bì, bị giam cầm bới bàn tay của mình hạnh phúc khôn tả.Khi trời sẫm tối  là lúc đã bắt được khoảng 2 đến 3 bị đầy nặng nịu.Giơf là lúc đặt chúng vào một chiếc hủ nhỏ đậy nắp hở và giờn,nhiều đứa đặt chúng đậu gần chiếc màn và chọc cho chúng bay chỗ khác.Đơn giản vậy thôi nhưng có thể thu hút những đứa trẻ vài giờ liền,đặc biệt là khi cho các ‘dũng sĩ” thi với nhau xem ai leo cao hơn.

Trò chơi này thì chỉ thu hút mấy đứa con trai thỉnh thoảng mấy đứa cn gái cũng đứng xem, cổ vũ.Còn trò chơi mà đám “bà tám” chơi quanh năm suốt tháng là “buôn bán”.Cánh đồng và cây cỏ hoang sơ làng mạc luôn là nguồn thực phẩm dồi dào cho những sáng tạo không lường trước của tụi.Đầu tiên “ buôn bán” phải có “ đồ nghề”,cái này là miễn bàn,thường thì chúng dùng những chiếc hộp nhựa đựng kẹo dẻo hoặc những vỏ nhựa đựng đồ ăn vặt.Nhiều khi là dụng cụ trong bếp bị bỏ đi dưới dạng “mini”(đã được cắt nhỏ)như là vỏ trứng, dĩa nhựa, thìa ….Chúng dùng kéo, dao nhỏ hoặc tay để hái bất cứ thứ gì đẹp đẹp(trong mắt chúng), đặt tên rồi sơ chế và bày hàng.Về khoảng đặt tên thì nhức cả đầu, đứa thích gọi cái này là bắp, đứa khác không thích bảo “không trái này là ổi mà”.Thế là bọn nó cãi nhau, không đứa nào nhịn.Khổ nổi khi mình mua hàng của đứa khác hỏi “bán cho tơ 2 trái ổi” “ủa tau có bán ổi mô” “có này” nó chỉ rồi 2 đứa nhìn nhau rồi nhìn trái ổi(hoặc trái bắp).Ngày xưa ở làng quê nghèo đứa giàu nhất là đứa mua được những gói đồ nhựa buôn bán, chúng thường rỉ nhau chơi chung.Đây là trò chơi mà chúng có thể chơi từ sáng đến chiều không chán.Bọn con trai lúc đó ngao ngán thât, không biết cái bờ ruộng tụi nó hái trụi hết chưa.Nhưng cánh đồng lúa thì mãi mênh mông, trong cái thế giới của đứa con nít nó cứ trải dài, thu hút và bí ẩn đến lạ thường.

Xem thêm :  Soạn bài hội thoại

Đến khi người ta gặt lúa, người ta bắt đầu dùng chiếc máy gặt hiện đại.Ôi cái máy đó hấp dẫn tụi nó cực kì.Nhìn những tán lúa vàng tung tóe ra 1 góc, lấp đầy tạo thành rơm,chúng đưa bàn tay ra hứng,hứng những cái mà người lớn bảo là xót, là ngứa ấy vào lòng.Cảm giác đó cũng giống như hứng một trận mưa rào xối xả xuống mặt đất, chúng chạy thi nhau thật nhanh ra đồng, hái những tán dừa khô, giả vờ che mưa(mặc dù ướt hết rồi).Rồi ôm nhau nấp dưới tán dừa nghe sấm nẻ, giòn tan.Có đứa sợ quá chạy về mè nheo “mẹ ơi”.Tội thân bà mẹ thấy thằng con trai khóc mà tưởng mưa ướt không.Lúc trời mưa, gió cuốn từng cơn nghiêng một góc, hạt lúa vàng nặng trĩu cũng vì sức gió mà nghiêng theo.Có những chỗ mưa to bị thủng như bị “người khổng lồ” dẫm.Bọn con nít bảo nhau vậy.Cơn mưa rào mùa hạ vừa dứt là lúc người ta gặt lúa.Lúa được gặt bằng máy xay.Gặt  xong  người lớn bỏ chúng vào những bao lớn đem cất, khi nào trời nắng thì đem phơi.Rơm người lớn cũng đem vào nhà nốt, cánh đồng còn lại trần trụi và đơn độc.Vã lẽ nhiên sẽ bớt hiu quạnh hơn nếu người ta không đốt chúng.Cánh đồng vàng trở nên đen nhẽm, hương khói tà chiều khiến bọn con gái chẳng mảy may ra đồng để chơi buôn bán nữa.Thế là bọn trẻ con bắt đầu hoạt động về đêm.Khoảng tầm tối sẫm khi người lớn đã ăn xong và bắt đầu đi ngủ(ngồi xưa nghèo điện yếu nên tiết kiệm) những đứa trẻ bắt đầu xuất hiện.Chúng ùa ra đồng đốt lửa và chơi, thường thì là năm mười và đuổi bắt.Lúc đó đứa nào cũng gan lì nấp thật xa, đằng sau bụi tre muỗi chi chít.Vừa khải vừa quan sát.Ôi nhớ nhất là có đứa leo lên cây trứng cá nấp.Không biết là ngủ quên hay ham hái trứng cá mà cứ ngồi đó mãi.Cho đến khi cả bọn giải tán nó mới thắc mắc hỏi: “Uả mấy tụi đâu rồi vẫn chưa tìm ra được mình.hehe chỗ này an toàn quá lần sau nấp tiếp”.Tụi nó đang ngủ trong nhà nghe tiếng ai khóc giống thằng bạn thân mình vậy trời , ra ngoài thì thấy nó cầm tay bà mẹ, bà mẹ trên tay cầm cái roi.Tội thân thằng nhỏ.

Và khi những chỗ đốt bắt đầu khô, cánh đồng bớt đen hơn,trong cái nắng nhẹ nhàng của trời hạ.Bầu trời cao xanh, sâu thăm thẳm một màu xanh của biển.Những cánh diều bay phấp phới trong gió.Có những con dường như đã chạm được bầu trời.Trong cái nắng huy hoàng ấy màu trắng của những con diều giấy trên nền trời xanh thẳm đã kéo theo không biết bao nhiêu ước mơ của những đứa trẻ đồng quê.Có những ước mơ mang nỗi đau của cả một thế hệ “ước gì mình được đi học nhỉ” đứa trẻ chăn trâu nghĩ, tự hỏi không biết đi học có sướng không mà thấy tụi bạn trong xóm có cặp mới, áo mới, nó cũng thèm, cũng khát khao.Có những ước mơ chỉ giản dị mong sao bữa tối hôm nay sẽ có thịt ,hoặc đơn giản lắm mong hôm nay ba sẽ về, sao bà bảo tết ba về, mà hè rồi có thấy đâu.Cứ thế những cánh đồng thấu hiểu từng bước chân trần của đứa trẻ chạy trên mặt đất, mang theo những niềm mong ước của chúng gửi lên cõi thanh cao của sự sống, trân trọng và nâng niu.

Xem thêm :  Câu nói bất hủ về tình yêu buồn, 749+ stt hay nhất, những câu nói hay về tình yêu

Khi mùa lũ về những cánh đồng vừa gieo mạ non trũng nước, lũ dâng lên hiên nhà khoảng một phần ba cẳng chân, bèo trôi từ sông về đồng tạt vào nhà và hiên.Các loài kiến, gián và giun… leo lên thân cây, bốn bức tường và bất cứ chỗ nào khô ráo.Người lớn  đem đồ vật lên cao hết đồ này đến đồ khác, bưng bê những chiếc thau hứng nước rồi lại đổ, nhém lại những ngóc mưa dột, quét những chỗ mưa xối xả, lùa bèo ra khỏi nhà….Cứ thế việc này đến việc khác, việc tê qua việc nọ mẹ thì dọn dẹp trong nhà, ba thì chốn ghe lùa bèo ra, xem những vết phên lũ tạt tan tác.Ai cũng loay hoay, mặt mày lo lắng.Chỉ có bọn con nít là lòng vui như mở hội, mùa nước lên chúng có vô vàn trò chơi thích thú.Đầu tiên là lội nước và soi cá, chúng nhảy tung tóe, làm những chỗ nước trong thành đục, chờ những chỗ nước lụt trong lại và tiếp tục chạy nhảy. Bọn chúng dùng những cái vợt nhỏ, vớt những con cá nhỏ bơi lang thang đầy sợ hãi trên mặt nước, lòng sung sướng tột cùng khi bắt được vài con và cho vào bị nước.Thỉnh thoảng khi ba không chèo ghe nữa, chúng bắt đầu chốn ghe ra đồng, đứa thả tay xuống nước, đứa hái bèo(ôi mấy tụi con gái), có đứa chỉ những chỗ đằng xa bảo hồi trước chơi đó mà giờ lụt rồi.Chúng chốn ghe băng qua đồng, vào đường làng ngang qua trường học.Nước ngập các lớp học cũng khoảng ngang đầu gối, cây trong trường trụi hết lá, nhìn ốm yếu và nheo nhóc.Tội nghiệp.Ngoài đường nước ngập cũng không khác gì trong xóm, cũng lút hết nền nhà và bèo bạt ngàn cả lối đi.Chỉ có cái ở ngoài này sôi nổi hơn.Mấy cô, mấy thím thì lội nước đi chợ, còn các chú, bác chốn ghe rao bán những chiếc lừ đầy tôm cá, những chiếc nò đổ xuống, tôm cá cũng xuống theo.Tôm cá nhiều kinh khủng người ta cân từ xô này sang xô khác, rồi đưa nhau những tờ bạc xanh.Chúng thầy đẹp mà lạ quá thấy mẹ có cầm bao giờ đâu.Khi nào trong ví bà cũng toàn những tờ giấy rách nát và cũ xì.Thế mà bà nâng niu nó lắm lúc nào cũng xếp thật thẳng mới bỏ cẩn thận vào ví.ước chi chúng cũng có những tờ bạc xanh ấy nhỉ, chúng sẽ giữ gìn thật cẩn thận.Tụi nhỏ chèo ghe trở lại cánh đồng rồi leo lên cái lăng gần đó hái những bông hoa vừa nở và nghêu ngao hát.Đến khi trời tối chúng ra lấy ghe về thì không thấy đâu.Chúng hoảng quá nhìn quanh nhìn quất rồi thấy ghe.Chiếc ghe trôi ra tận bờ hói nơi chúng chẳng dám đặt chân tới bao giờ(nghe bà kể ở đó có ma nước).Chúng đứng đó bất lực vì không thể lội về, nước dâng lên thấu cổ, chúng không dám bước xuống.Và thế là tụi nó chờ, có đứa khóc to oang oảng.Chiều hôm đó tụi bị đòn đỏ cả mông, ba bữa đó không cho tụi nó đụng đến ghe nữa.Và thế là chúng sáng tạo ra một trò mới đó là đi cà kheo.Nhà đứa nào có anh và ba đều xin làm chiếc cà kheo, chiếc cà kheo được làm bằng tre cao khoảng 2m, có cột một que to ở giữa, vuông góc với cây, để chúng có thể đặt chân vào.Chúng đi thi nhau xem đứa nào nhanh hơn, có đứa chạy nhanh như chớp và trượt chân ngã xuống nước bì bõm, ướt hết cả áo quần.

Xem thêm :  Federico garcia lorca | biography, poems, death, & facts

Rồi thế những cánh đồng chứng kiến chúng tôi lớn lên.Đi qua những năm tháng tuổi thơ ấy.Những cánh đồng vẫn mênh mang, mùa này tiếp nối mùa khác.Chỉ có tuổi thơ qua đi không còn lấy lại được nữa.Chúng tôi lớn lên mỗi người một chí hướng, ra khỏi cánh đồng-bầu trời chung để tìm ước mơ riếng cho mình.Không biết mai này tụi nó vấp ngã, bị dòng đời xả vào những cái đen ngòm của sự sống, chúng có mong ước một lần trở về tuổi thơ ấy nữa không.Trở về trong thế giới mộng mơ và ngây ngô ấy, thở cái hương nồng xót xót của lúa, để bàn chân trần trải vô định trên mặt đất, để ngắm nhìn những bông lúa vừa nở trắng hồng mỗi sớm mai.Mà không một chút lo âu, phiền muộn bởi bất cứ thứ gì khác…

Những cánh đồng phảng phất hương lúa, phảng phất tình người không biết sẽ còn trường kì mãi.Những con đường lát xi măng lán bóng , những tòa nhà cao tầng dần dần xuất hiện.Chúng thay thế phủ phàng và không mảy may những cánh đồng.Những đứa trẻ bắt đầu sống sung túc hơn, chúng có những đồ chơi hiện đại, có lịch học thêm đến khuya, có bạn bè của thành thị.Những đứa trẻ ở chung một xóm, mà nhìn xa lắc xa lơ.Lòng tôi thấy xót xa.Tôi thấy hình ảnh bé nhỏ của mình trong đó, nhưng ước mơ của chúng, tâm hồn của chúng sao đỗi xa lạ quá.

Cánh đồng từ ấy cũng mãi mất đi, trong cả sự sống và tâm hồn của mỗi đứa trẻ.Không biết mai này lớn lên chúng còn có được cái tuổi thơ trong vắt trong veo ấy.Cái tuổi thơ mà bọn tôi tất thảy đã sống và mong ước được một lần quay về.

 

 


Cánh Đồng Tuổi Thơ ♪ Ngọc My & Ngọc Vy ☀ Ca Nhạc Thiếu Nhi Hay Nhất Cho Bé


Cánh Đồng Tuổi Thơ ♪ Ngọc My \u0026 Ngọc Vy ☀ Ca Nhạc Thiếu Nhi Hay Nhất Cho Bé
☀FB channel: https://goo.gl/KpKUtd
✿Đăng ký : https://goo.gl/yhcxhl

Các em đừng quên nhấn:
SUBCRIBE\

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống
Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống

Related Articles

Back to top button