Kỹ Năng Sống

Ai mua trăng tôi bán trăng cho (hàn mặc tử) – lời rao đầy nghẹn ngào

Bạn đang xem: ai mua trăng tôi bán trăng cho (hàn mặc tử) – lời rao đầy nghẹn ngào Tại Website chongthamvietnam.vn

Hàn Mặc Tử (1912 – 1940), tên thật là Nguyễn Trọng Trí, sinh ra ở làng Lệ Mỹ, Đồng Hới, Quảng Bình. Thơ Hàn Mặc Tử có ngôn ngữ và hình ảnh khác lạ. Có người đánh giá thơ ông siêu thực, và điên.

Ai mua trăng tôi bán trăng cho? Thực và điên trong thơ Hàn thi sĩ

Hàn Mặc Tử nổi danh thơ ca từ năm 16 tuổi, và có quen thân Phan Bội Châu. Gia đình ông theo đạo Công giáo, bản thân ông có tên thánh là Phê Rô Phanxicô. Hàn Mặc Tử xuất hiện trên thi đàn Việt Nam như một người từ cõi khác đến. Thơ ông vừa lạ, vừa đau khổ.

Hàn Mặc Tử cùng với Chế Lan Viên và vài người nữa được coi là theo “Trường thơ loạn”, nhóm này được thành lập ở Bình Định, sau còn có Quách Tấn, và Yến Lan. Giữa thời Thơ Mới đang dâng cao, thì “Trường thơ loạn” ra đời như một sự đơn lẻ, khác biệt.

Ban đầu Hàn Mặc Tử có bút danh Phong Trần, Lệ Thanh, sau đổi là Hàn Mạc Tử, nghĩa là chàng trai đứng sau bức rèm lạnh lẽo, trống trải. Sau đó, được mọi người khuyên, thêm vầng trăng khuyết vào chữ Mạc, nên bút danh Hàn Mặc Tử ra đời, nghĩa là chàng trai bút nghiên.

Ông nổi tiếng với các tập thơ Gái quê, Thơ điên, Xuân như ý, Thượng thanh khí, Chơi giữa mùa trăng… Gái quê là tập thơ duy nhất được xuất bản khi Hàn Mặc Tử còn sống. Ngay từ khi xuất hiện trên thi đàn, Hàn Mặc Tử đã được đánh ra rất cao. Hàn Mặc Tử như một ánh sáng đẹp chiếu rọi xuống nhân gian. Ông được Hoài Thanh đưa vào cuốn Thi nhân Việt Nam, với nhận định: “Một nguồn thơ rào rạt và lạ lùng”.

Ai mua trăng tôi bán trăng cho? Thực và điên trong thơ Hàn thi sĩ

Cuộc đời thơ Hàn Mặc Tử dường như gắn liền với vận mệnh của ông, bởi ông mắc phải một căn bệnh được cho là truyền nhiễm thời bấy giờ, đó là căn bệnh hủi. Gia đình Hàn Mặc Tử cho biết, ông được phát hiện có biểu hiện bệnh vào năm 23 tuổi.

Xem thêm :  Lời chúc buổi trưa vui vẻ, ngon miệng, ngủ ngon ❤️️ hay nhất

Trong thời gian mắc bệnh, Hàn Mặc Tử có thư từ qua lại, và nảy sinh tình cảm với những nàng thơ của mình. Nhưng cảm giác yêu mà không được bên nhau, cùng với bệnh tật giày vò đã khiến cho tâm hồn thơ Hàn Mặc Tử trở nên bí hiểm, mang một không gian, chiều kích khác. Đẹp mơ màng trong đau khổ.

Đến nay, khi đọc thơ ông, ta có thể nhận xét rằng, thơ Hàn Mặc Tử nói cái thực trong cái mơ, và nói cái mơ trong cái thực. Người đọc chắc rằng luôn bị ám ảnh hình ảnh máu và trăng trong thơ ông. Máu là đại diện cho con người trần thế, đời thực; trăng là đại diện cho cõi khác, có thể là cõi tiên, đó là mơ.

Ta thấy Hàn Mặc Tử thất vọng, đau đớn, gào thét trong thơ, nhưng rồi, ông lại tìm được một nơi ở mới, một nơi chỉ có ông cảm nhận và đến được, bằng sự tưởng tượng siêu phàm, và bằng một tấm lòng đối với thơ, đối với cái đẹp của con người.

Máu tim ta tuôn ra làm bể cả

Mà sóng lòng rồn rập như mây trôi

Sóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạ

Dâng cao lên, cao tột tới trên trời.

 

Ôi ta đã mửa ra từng búng huyết

Khi say sưa với lượn sóng triền miên

Khi nhận lấy trong thâm tâm cay nghiệt

Giọng hờn đau trăm vạn nỗi niềm riêng.

 (Biển hồn ta)

Để viết được lên những câu thơ lạ và hay vào bậc nhất thơ ca Việt Nam, chắc rằng Hàn Mặc Tử phải trải qua rất đau đớn về thể xác và tâm hồn, một đau đớn khó ai cảm nhận được, nếu chưa phải trải qua.

Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu.

Trời mơ trong cảnh thực huyền mơ!

Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt

Như đón từ xa một ý thơ.

 (Đà Lạt trăng mờ)

Đoạn thơ trên có thể được coi là đoạn thơ “bình yên” nhất của Hàn Mặc Tử, khi nó không vướng víu đến hồn và máu, đến sự gào thét cô đơn. Nhưng cách gieo vần, nhịp điệu, và hình ảnh trăng quá mờ ảo đã khiến đoạn thơ mang nỗi buồn chơi vơi, không định hình, vô hướng.

Ai mua trăng tôi bán trăng cho? Thực và điên trong thơ Hàn thi sĩ

Một loại thơ của Hàn Mặc Tử cũng khiến người đọc phải nhớ, phải đau cùng, đó là loại thơ kinh dị, người đọc như bắt gặp bóng ma phảng phất trong thơ ông. Rốt cuộc, đó cũng chỉ là cách thể hiện cho một trạng thái quá bi quan, quá đau đớn của Hàn Mặc Tử.

Xem thêm :  Bài thơ: con yêu mẹ (xuân quỳnh

Hồn là ai là ai? tôi không biết

Hồn theo tôi như muốn cợt tôi chơi

Môi đầy hương tôi không dám ngậm cười

Hồn vội mớm cho tôi bao ánh sáng

Tôi chết giả và no nê vô vạn.

 (Hồn là ai)

Hàn Mặc Tử là thi sĩ của trăng, khi số lượng hình ảnh trăng được ông nhắc nhiều trong thơ. Chúng ta như bị ngợp về trăng của Hàn Mặc Tử. Và một câu thơ viết về trăng rất nổi tiếng của ông: “Ai mua trăng tôi bán trăng cho”.

Nói về thơ và trạng thái làm thơ, Hàn Mặc Tử từng viết: “Tôi làm thơ? Nghĩa là tôi nhấn một cung đàn, bấm một đường tơ, rung rinh một làn ánh sáng… Tôi làm thơ? Nghĩa là tôi yếu đuối quá! Tôi bị cám dỗ, tôi phản bội lại tất cả những gì mà lòng tôi, máu tôi, hồn tôi đều hết sức giữ bí mật. Và cũng có nghĩa là tôi đã mất trí, tôi phát điên. Nàng đánh tôi đau quá, tôi bật ra tiếng khóc, tiếng gào, tiếng rú. Có ai ngăn cản được tiếng lòng tôi!…”.

Hàn Mặc Tử có thể được coi là nhà thơ độc đáo nhất trong các nhà thơ độc đáo. Thơ ông ra đời như thể đã rút hết toàn bộ tinh huyết của ông. Hàn Mặc Tử đã thành thật với chính tâm hồn mình, và nhiều khi là sống đến tận cùng với tâm hồn và cõi mơ của mình.

Đánh giá về tài thơ Hàn Mặc Tử, Chế Lan Viên không ngại ngần và khẳng định: “Tôi xin hứa hẹn với các người rằng, mai sau, những cái tầm thường, mực thước kia sẽ biến tan đi, và còn lại của cái thời kỳ này, chút gì đáng kể đó là Hàn Mạc Tử”.

(*Bài viết có sử dụng hình ảnh từ một số trang web văn học, hình bìa sách)


Hàn Mặc Tử – Phương Anh (Official 4K MV)


Nhạc phẩm này đã được cấp phép sử dụng tác quyền bởi BH MEDIA (BIHACO Communication Trading and Service Corporation).
Sáng tác: Trần Thiện Thanh
Ca sĩ: Phương Anh
Video by KHANG HY ENTERTAINMENT
LYRICS:
Ai mua trăng, tôi bán trăng cho
Trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ
Ai mua trăng, tôi bán trăng cho
Chẳng bán tình duyên ước hẹn hò.
Đường lên dốc đá nửa đêm trăng tà nhớ câu chuyện xưa
Lầu ông Hoàng đó thuở nào chân Hàn Mặc Tử đã qua
Ánh trăng treo nghiêng nghiêng, bờ cát dài thêm hoang vắng
Tiếng chim kêu đau thương, như nức nở dưới trời sương
Lá rơi rơi đâu đây sao cứ ngỡ bước chân người tìm về giữa đêm buồn
Đường lên dốc đá nhớ xưa hai người đã một lần đến
Tình yêu vừa chớm xót xa cho chàng cuộc sống phế nhân
Tiếc thay cho thân trai, một nửa đời chưa qua hết
Trách thay cho tơ duyên chưa thắm nồng đã vội tan
Hồn ngất ngư điên cuồng cho trời đất cũng tang thương, mà khổ đau niềm riêng.
ĐK:
Hàn Mạc Tử xuôi về quê cũ, dấu thân nơi nhà hoang
Mộng Cầm hỡi thôi đừng thương tiếc, tủi cho nhau mà thôi
Tình đã lỡ xin một câu hứa, kiếp sau ta trọn đôi
Còn gì nữa thân tàn xin để một mình mình đơn côi.
Tìm vào cô đơn đất Qui Nhơn gầy đón chân chàng đến
Người xưa nào biết, chốn xưa ngập đường pháo cưới kết hoa
Chốn hoang liêu tiêu sơ Hàn âm thầm nghe trăng vỡ
Xót thương thân bơ vơ, cho đến một buổi chiều kia
Trời đất như quay cuồng khi hồn phách vút lên cao
Mặc Tử nay còn đâu?
Trăng vàng ngọc, trăng ân tình chưa phỉ
Ta nhìn trăng, khôn xiết ngậm ngùi trăng…
─────────────────────
➥Đây là kênh Youtube chính thức của ca sĩ Phương Anh Bolero.
➥Đừng quên đăng ký kênh để cập nhật những sản phẩm mới nhất nhé!
➥Đăng ký theo dõi kênh miễn phí tại: http://popsww.com/phuonganhbolero
─────────────────────
➥Connect with Phương Anh Bolero:
● Facebook: https://fb.com/phuonganh.music
● Fanpage: https://fb.com/official.phuonganh
● Fan’s Group: http://bit.ly/FC_PhuongAnh
─────────────────────
© Bản quyền thuộc về Phương Anh Bolero \u0026 POPS WORLDWIDE
© Copyright by Phương Anh Bolero \u0026 POPS WORLDWIDE ☞ Do not Reup
HanMacTu PhuongAnh PhuongAnhBolero TranThienThanh

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống
Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kỹ Năng Sống

Related Articles

Back to top button